Review Category : Cuộc sống

Sinh viên – bạn cần gì? Những trăn trở của một người trẻ tuổi

Gửi các bạn sinh viên những trăn trở của một người trẻ tuổi.

Giờ này có thể bạn đang ngủ rất ngon. Tôi thì không dù đồng hồ chỉ đúng 5h sáng. Mấy nay cứ trăn trở nhiều thứ, thức khuya lắm! Nhiều khi cũng thắc mắc không biết mình có phải 25 tuổi không? Thấy mình già so với tuổi quá.

Đây không phải là một chủ đề to tát hoặc mới mẻ gì, nhưng tôi trăn trở nên chia sẻ, thế thôi!

Tôi nhớ trong một tác phẩm nào đó của nhà văn Phan Việt có đoạn: “Nếu có một thời điểm nào đó trong cuộc sống, mà chúng ta cần phải và nên bị dúi xuống bùn lầy tăm tối, tốt nhất hãy chọn lúc 18 – 25 tuổi, lúc mà bạn có cả sức khỏe lẫn sự dẻo dai, cả hưng phấn lẫn thất vọng, cả niềm tin sắt đá lẫn sự ngoan cố mù quáng, cả sự hiểu biết bằng bản năng và trực giác chưa bị pha tạp lẫn sự tăm tối vì mơ hồ nhận thấy những lực cản của xã hội. Nghĩa là có tất cả mà lại chẳng có gì vững chắc”. Tôi hoàn toàn đồng ý với suy nghĩ của tác giả. Tôi đặt tên cho khoảng thời gian ấy là Tuổi Trẻ. Chẳng phải dưới 18 hoặc trên 25 thì không trẻ nữa, nhưng tôi thấy 8 năm ấy mới thật sự là đẹp nhất của giai đoạn tuổi trẻ. Ở cái tuổi ôm trọn thời sinh viên này, lẽ ra các bạn phải dấn thân thật nhiều, trằn trọc, suy tư thật nhiều về cuộc đời, về xã hội, về dân tộc,… thậm chí mất ăn mất ngủ, thao thức đêm dài.

Có quá nhiều câu chuyện kể về những con người sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó, cùng cực để rồi họ có động lực vươn lên thành công. Tôi từng đọc và cả tiếp xúc với những con người ấy và tôi nghĩ: “Nếu ở trong hoàn cảnh đó, mình cũng sẽ có động lực vươn lên như họ thôi”. Hoặc cũng không thiếu những câu chuyện về những người thành công được sinh ra trong một nền tảng gia đình rất tốt, ba mẹ đều thành công và họ ý thức được tầm quan trọng của việc đầu tư vào giáo dục cho con cái. Tôi cũng biết và tiếp xúc với nhiều người thuộc nhóm này, rồi tôi cũng từng nghĩ: “Gia đình họ có điều kiện và nền tảng như vậy, việc họ thành công không có gì đáng ngạc nhiên cả”. Nếu bạn cũng có những suy nghĩ giống như tôi cho hai trường hợp trên, thì tôi chia sẻ rằng đó chỉ là sự biện hộ thôi. Cả hai nhóm người trên đều đáng ngưỡng mộ và trân trọng bởi họ đã nỗ lực vươn lên trong cuộc sống. Tôi thì thuộc nhóm người ở giữa và tôi nghĩ mình giống đa số các bạn. Nói một cách văn vẻ đây là nhóm người mắc kẹt ở mức trung bình về nhiều mặt. Gia đình tôi không giàu, nhưng cũng không quá nghèo (tuy là hơi nghèo vào cái thời đất nước còn khó khăn, gia đình nào cũng vậy thôi). Tôi học không xuất sắc, nhưng cũng không dở. Tôi không tự ti, nhưng cũng chẳng tự tin về mình lắm. Tôi không có nhiều mối quan hệ trong cuộc sống, nhưng cũng có không ít bạn bè,… Tôi nói như vậy chỉ để muốn chia sẻ với bạn rằng ai cũng có thể vươn lên cho dù xuất thân trong hoàn cảnh gia đình như thế nào, thành tích học tập ra sao, thông mình vừa vừa, thông minh kiệt xuất, hay ngu si đần độn,… Chỉ cần một tư duy đúng đắn, nuôi dưỡng khát vọng lớn và dám dấn thân lăn xả từng việc nhỏ bằng tất cả trách nhiệm của mình. Ai cũng có thể vươn lên!

Cứ mỗi lần tiếp xúc với các bạn sinh viên là tôi lại đau đáu trong lòng. Những câu hỏi các bạn đặt ra cho tôi nhiều khi khiến tôi phát bực nhưng phải làm chủ cảm xúc để giữ thái độ bình tĩnh. Hoặc cũng không ít lần khi nghe hỏi xong, tôi chỉ biết cười trừ vì thật sự không biết phải trả lời sao cho thỏa đáng nữa. Tôi xót xa không biết tại sao những câu hỏi ấy lại được nêu lên dù biết là không nên vùi dập từ trong trứng nước, cần khuyến khích dám đặt câu hỏi khi có thắc mắc vì đó là cách rất hay để học hỏi. Nhưng thông qua những câu hỏi ấy, tôi thấy một thực trạng tư duy kém cỏi, thiển cận và bị động đang ăn sâu vào trong nhiều bạn sinh viên.

Trong một lần tọa đàm thân mật với khoảng 20 bạn sinh viên đến từ nhiều trường đại học khác nhau, có một bạn sinh viên năm cuối khối ngành kinh tế hỏi tôi rằng: “Anh ơi, trong 4 năm học đại học, em không tham gia hoạt động hoặc đi làm thêm gì hết, vậy thì bây giờ em điền cái gì vào CV để xin việc đây anh?”. Khi tôi hỏi ngược lại những người tham dự hôm ấy là ai cũng ở trong tình trạng giống vậy, thì quá ngạc nhiên là khoảng 60% cánh tay giơ lên. Trời ơi! Tôi chỉ muốn hét thật to với nhóm bạn trẻ đó (may là tôi giữ được sự bình tĩnh để từ tốn chia sẻ): “Các em ơi, sao các em đi tìm một thứ mà chắn chắn là không có trên đời này vậy? Các em muốn thành công mà không phải trả giá? Các em muốn học giỏi mà không có những đêm thức trắng vùi đầu vào đèn sách sao? Làm gì có cái thứ đó trên đời này”. Tôi đang nói đến một tư duy vô cùng nguy hiểm ở các bạn sinh viên, tư duy mì ăn liền. Cái gì cũng muốn có ngay kết quả mà không phải bỏ công sức. Cái gì cũng muốn người ta mang đến dâng cho mình, ngồi rung đùi mà hưởng trái ngọt.

 

Khi huấn luyện một khóa học với chủ đề “Sẵn sàng cho sự nghiệp”, tôi ngạc nhiên khi thấy có khá nhiều bạn sinh viên mong muốn bước vô khóa học để được nghe về cách trả lời phỏng vấn, cách viết CV sao cho hay, cách làm sao để thi đậu vào chương trình MT (Management Trainee – đây là một cuộc thi nhằm tìm kiếm những tài năng trẻ của các tập đoàn đa quốc gia rất được giới sinh viên quan tâm). Nói chung là các bạn cần những cái có thể xài được liền, tạo kết quả ngay tức thì. Thực dụng không có gì là xấu cả, tuy nhiên nó chỉ phát huy hiệu quả khi bạn có một nền tảng nhận thức vững chắc về sự nghiệp, về tư duy lãnh đạo, về phong cách làm việc, về văn hóa ứng xử nơi công sở,… Hay nói một cách khác là nội lực của bạn có mạnh thì kỹ năng mới phát huy tác dụng. Khi hỏi thăm thì tôi biết được các bạn rất ít tham gia vào những hoạt động xã hội, các câu lạc bộ đội nhóm và nỗ lực vươn lên nhiều vai trò lãnh đạo khác nhau. Vậy mà ai cũng muốn thi đậu vào MT? Tôi giả sử các bạn may mắn trả lời phỏng vấn tốt để vào được chương trình này, thì liệu bạn có “sống” và tỏa sáng được trong đó hay không là điều bạn cần suy nghĩ. Tôi rất tâm đắc với cách nhìn nhận của Chuyên gia giáo dục Giản Tư Trung rằng “Ta là sản phẩm của chính mình”, vậy thì cái sản phẩm BẠN ngày hôm nay có cạnh tranh được với những “đối thủ” khác về tư duy, nhận thức, thái độ, kiến thức, kỹ năng,… hay không? Đối với đồ ăn thì người ta cũng ráng suy nghĩ cho ra những phương cách “mì ăn liền” để đáp ứng với đỏi hỏi ngày càng gắt gao và cạnh tranh của xã hội, nhưng với thành công thì làm sao có thể như vậy được?

Tư duy thứ hai là tư duy đòi hỏi. Các bạn đòi hỏi nhiều quá, nhiều hơn những gì các bạn bỏ ra. Các bạn sinh viên đa số đều rất tự tin về kiến thức của mình, đó là con dao hai lưỡi. Tự tin là tốt, nhưng tự tin bao nhiêu thì cần phải nỗ lực chui rèn bản thân không ngừng. Các bạn đang dán cái mác “ĐẠI học” quá lớn vào mình để kết luận rằng kiến thức đã đủ cho công việc và mình có quyền đòi hỏi công ty phải trả mức lương tương xứng với 4 năm dùi mãi kinh sử trên ghế nhà trường. Có nhiều bạn khi tôi hỏi về công việc bạn mong muốn sau khi ra trường, bạn mô tả muốn làm việc cho các tập đoàn đa quốc gia với thu nhập ít nhất là 800 USD/tháng. Tôi hỏi tiếp: “Vậy em có cái gì để người ta phải trả em 800 USD/tháng?”. Bạn… cứng họng!

Các bạn ơi, mơ lớn là tốt. Bạn muốn mức lương bao nhiêu cũng được, không những 800 USD/tháng, mà thậm chí 8000 hay 80.000 USD cũng được. Nhưng, bạn cần phải trả lời câu hỏi là bạn có cái gì để người ta phải trả cho bạn mức lương đó? Bạn có nghĩ công việc photocopy cũng có thể làm xuất sắc hơn bình thường được hay không? Bạn phải thay thế tư duy đòi hỏi bằng một tinh thần cống hiến hăng say, không ngại việc, không chê việc, làm với tất trách nhiệm và chuẩn mực cao nhất để đổi lại kinh nghiệm và sự tín nhiệm. Chứng minh cho họ thấy đi đã, khoan đòi hỏi, rồi bạn sẽ được trả công xứng đáng sau này.

 

Ngoài ra, các bạn chỉ muốn nhận mà không muốn trả giá. Từ “giá” ở đây tôi muốn nói ở cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Tôi diễn thuyết cho sinh viên khá nhiều, cái gì miễn phí thì bạn đến đông lắm. Nhưng cái gì cần một khoản đầu tư để học hỏi sâu hơn thì hình như với bạn nhiêu đó “hàng” miễn phí là đủ rồi. Bạn chê mắc, bạn tiếc tiền, bạn thấy không cần thiết. Rồi thì sau này cái giá mà bạn thật sự sẽ trả còn đắt hơn nhiều. Bạn tiếc tiền đầu tư vào bản thân thì xem như bạn cũng tiếc thành công.

Cuối cùng, điều khiến tôi trăn trở nhiều nhất ở các bạn sinh viên là các bạn không có một khát vọng lớn. Cách đây hai tuần, tôi kết hợp với một tổ chức nhân sự uy tín để tổ chức một khóa huấn luyện dành cho những sinh viên đã qua chọn lọc, nhằm mục đích trang bị cho các bạn cách tư duy của một nhà lãnh đạo tương lai. Khóa huấn luyện kết thúc rồi nhưng dư âm của nó khiến tôi trằn trọc mãi. Tôi băn khoăn, lo ngại về Tuổi Trẻ hiện nay, lứa tuổi mà tôi cũng thuộc về. Rồi Việt Nam chúng ta sẽ ra sao khi mà những con người chủ nhân tương lai của đất nước lại có những suy nghĩ và biểu hiện như vậy? Trách ai bây giờ đây? Tôi không dám vơ đũa cả nắm, bởi tôi tin rằng vẫn có rất nhiều bạn trẻ đang từng ngày nỗ lực vươn lên với những khát vọng lớn lao, phục vụ trước hết cho đất nước, sau đó mới đến bản thân mình. Nhưng tôi muốn dấy lên một thực trạng đáng báo động ngày nay ở một số lượng lớn các bạn sinh viên: các bạn suy nghĩ nhỏ quá. Đó là chỉ mong làm sao có đủ tiền sống mỗi ngày; làm sao có thể thi đậu tốt nghiệp tốt nghiệp nếu không sẽ bị ba mẹ la; làm sao để có thể tìm được một công việc ổn định sau khi ra trường; làm sao có thể tự lo được cho bản thân sau khi tốt nghiệp,… Tôi cũng từng như vậy, y chang các bạn thôi. Nhưng bạn ơi, bạn cần biết rằng điều đáng sợ nhất của một đất nước không phải là nghèo nàn về tài nguyên khoáng sản; không phải là đất nhỏ ít dân; mà điều đáng sợ nhất là đất nước ấy chỉ tập hợp những con người không dám khát vọng lớn, không dám ước mơ lớn. Ai cũng muốn nước mình giàu mạnh, ai cũng muốn Việt Nam có thể vươn ra tầm châu lục, thậm chí là sân chơi toàn cầu; nhưng ai cũng suy nghĩ nhỏ nhặt, ai cũng chỉ nghĩ cho riêng cho bản thân mình thôi thì làm sao có thể cùng nắm tay nhau đi lên được đây? Bạn có thể trông chờ điều gì trong khi mỗi ngày mình chỉ biết la cà những quán café, quán nhậu, những thú vui cho quên đời quên sầu, giết thời gian. Tôi thật sự lo, lo lắm các bạn ạ!

Than vãn rồi cũng thế thôi, bây giờ cần phải làm gì đây? Câu hỏi này quả là rất rộng và quá khó với tôi. Nhưng nếu chỉ được chọn một điều duy nhất để chia sẻ với sinh viên, trong giới hạn kinh nghiệm và hiểu biết của mình, tôi muốn nói rằng các bạn cần phải CHỦ ĐỘNG. Các bạn còn bị động quá, điển hình là mỗi khi tọa đàm (tức là một dạng hỏi đáp chia sẻ kinh nghiệm), tôi hỏi là có ai có câu hỏi gì không thì chỉ một sự im lặng đáng sợ xuất hiện. Tôi hỏi tại sao thì các bạn nói rằng đến đây để được nghe anh chia sẻ gì đó. Các bạn ơi, cần phải thay đổi tư duy ngay đi, CHỦ ĐỘNG lên. Đừng ngồi đó mà mong người ta đem thành công đến với bạn. Đừng chỉ biết nộp đơn rồi cầu mong nhà tuyển dụng gọi điện và mời bạn ký hợp đồng. Đừng mỗi ngày chỉ có đến trường rồi quay về nhà mà mong mình sẽ tỏa sáng trong sự nghiệp sau này. Đừng kêu than oán trách việc giáo dục đại học thế này thế kia, thiếu thực tiễn, toàn lý thuyết,… Ai cũng có công việc và trách nhiệm của họ thôi. Nhiệm vụ của bạn là học và hãy biết nỗ lực học một cách chủ động. Nó xuất phát từ ý thức “Ta là sản phẩm của chính mình” để chuyển vai trò đầy tớ sang vai trò ông chủ của quá trình học. Chính bạn mới là người đề ra những cái mình cần học dưới sự hướng dẫn của thầy cô hoặc những người trước, rồi nỗ lực học tập bằng phương pháp học sáng tạo. Sự học cũng cần mở rộng cách nhìn nhận. Không phải cứ phải có cái bàn, cái ghế, quyển vở, cây bút thì mới gọi là học. Học ở bất kì đâu, học từ bất kì ai. Chỉ cần một cái đầu rộng mở, chịu khó quan sát, trao đổi, đánh giá, phân tích, thắc mắc là được. Thay đổi cả hệ thống thì khó, nhưng thay đổi bắt đầu từ chính bản thân mình thì ai cũng làm được, chỉ là bạn có muốn hay không thôi?

Vài trăn trở của một người trẻ tuổi gửi đến Tuổi Trẻ. Giai đoạn 18 – 25 thật đẹp, đừng phung phí thời gian để biến mình thành một thế hệ lu mờ của xã hội.

5h sáng ngày 3/7/2012″

 

Vũ Đức Trí Thể

Nguồn Internet

read more

Người Pháp tặng gì và làm gì cho nhau ngày Valentin

Người Pháp hiện nay thường nói ngày lễ Valentin đã bị thương mại hoá, mọi thứ hoa, quà tặng trở nên rất đắt đỏ trong ngày lễ tình nhân. Họ thường nói sẽ tìm những món quà thật đặc biệt giành cho nhau nhân dịp đặc biệt này. Tuy nhiên liệu nước hoa, hay hoa hồng hay socola có nằm trong danh sách những món quà mà người Pháp mua tặng nhau Valentin hay không, hãy cùng tìm hiểu điều tra thú vị dưới đây

Theo cuộc điều tra mới nhất của trang web SexyAvenue.com ( trang chuyên bán sextoy và phụ kiện tình yêu )

- 46 % người Pháp nghĩ rằng Valentin là dịp lý tưởng để tặng nhau những phụ kiện tình yêu để tăng gia vị cho chuyện giường chiếu .

- 15 % không quan tâm đến việc kỷ niệm ngày lễ tình nhân. Và chỉ có 5% sẵn sàng chi tiền mua một món quà đắt tiền cho một nửa.

- 21 % muốn có một cuộc du ngoạn chỉ 2 người xa nơi mình sinh sống

- 14 % muốn mời một nửa 1 bữa tối lãng mạng với một bó hoa hồng

Saint Valentin09

Còn bạn , bạn sẽ làm gì Valentin này nhỉ ? cũng đừng quên , chúng ta không chỉ có mỗi Valentin để giành cho nhau yêu thương . Một nửa của bạn luôn chờ đón những cử chỉ yêu thương của các bạn , dù chỉ là những điều nhỏ bé nhất trong cuộc sống ! Joyeuse Saint Valentin !

Mạnh Linh NGUYỄN ( Dịch và tổng hợp)

read more

Ừ thì…Tết xa

Lưu Nhựt Nam.

Ừ thì sẽ không có gì quá to tát, nhưng tôi sẽ đón cái tết đầu tiên trên đất nước hình lục lăng như thế. Không biết từ hồi nào, trong đầu óc non nớt của tôi, Xuân và Tết là những gì thiêng liêng và đặc trưng nhất của cả dân tộc Việt Nam. “Tết xa”, niềm trăn trở hoài vọng của du học sinh trên khắp thế giới, và tôi cũng thế. Sẽ là một cái Tết như thế nào đối với tôi, Lưu Nhựt Nam, du học sinh Le Havre (Pháp) năm 1 Economie – Gestion. Tôi thật chưa dám tưởng tượng.

luu-nhat-nam

Ừ thì hãy tưởng tượng như thế này, tết đầu tiên trên đất Tây sẽ có một ý nghĩa rất quan trọng đối với mỗi người, đánh dấu sự trưởng thành mỗi cá nhân trên đất khách quê người. Tết không phải những gì trừu tượng đâu, nhưng từ nhỏ “Tết” là những ngày quan trọng nhất và vui vẻ nhất của những ấu nhi. Quan trọng không phải hiểu theo nghĩa rằng chúng tôi sẽ ngồi giúp ông bà cha mẹ dọn dẹp nhà cửa, quay quần bên những bữa ăn đầu năm cúng tổ tiên dòng họ. Tết khi ấy của tôi chỉ đơn giản là được bố mẹ sắm quần áo mới và có bao đỏ lì xi. Tết đến xuân về, trông Tết chính là trông quần áo đẹp và phong bao đỏ chót. Hơn nữa, được xem phóng bông và múa lân thì thật là tuyệt. Đó là những gì đẹp nhất, tinh khiết nhất trong tôi về Tết.

Lớn lên, tôi mới hiểu và cảm nhận sâu sắc về Tết. Tết, “hội tụ cho cả tinh hoa dân tộc”, là truyền thống tốt đẹp và đáng quý của dân tộc. Và giờ đây, trên đất khách, đợi Tết về, tôi đợi những gì gọi là thiêng liêng nhất của dân tộc. Wow, tôi gọi đó là “thiêng liêng”, bởi không còn từ nào tôi nghĩ đủ đẹp và tự hào khi nói về Tết. Tết là dịp người thân, con cháu, gia đình, dòng họ quay quần lại với nhau, thăm viếng động viên nhau, cùng nhìn lại năm cũ và bắt đầu năm mới. Hạnh phúc đôi khi chả là gì quá xa vời, chỉ đơn giản là những tiếng cười đùa cùng nhau dọn dẹp, chuẩn bị Tết. Những món ăn đặc trưng của Tết cổ truyền dân tộc thì quả thật không thể thiếu, nói như thế thì không đúng cho lắm, bởi đất nước ta với 3 miền Bắc Trung Nam, với những nét khác biệt nhau trong phong cách “ẩm thực tết”. Thế nên, dân gian ta mới có câu: “Ăn Bắc- Mặc Nam”. Nét đặc trưng nhất của ngày Tết miền Nam chính là lúc cả nhà quây quần chuẩn bị gói các đòn bánh tét giống như người miền Bắc gói bánh chưng. Bánh tét có nhiều loại như bánh tét chay không nhân, bánh tét mặn, bánh tét ngọt và bánh tét nhân thập cẩm. Đòn bánh tét gói khéo léo có thể để tới nửa tháng trong khí hậu nóng bức của miền Nam. Gia đình tôi, cứ mỗi năm về lại nấu một nồi to “thịt kho hột vịt”, làm củ kiệu, làm mứt ăn kèm. Cuối cùng mọi thứ đã xong hết, công việc duy nhất là ra vườn tỉa một nhành mai vàng ưng ý nhất và ra chợ mua 1 cặp dưa hấu Tết về chưng trong nhà. Dưa tết mà mẹ tôi thường hay mua phải là dưa lớn, quả tròn, ruột đỏ có hạt. Tết của tôi, à không gia đình chúng tôi qua bao thế hệ là như thế. Không quá cầu kì. Bữa ăn Tết chỉ gồm thịt kho ăn với củ kiệu, bánh Tét và dưa hấu thì không thể nào ngon hơn. Thật là tuyệt cú mèo.

 

Năm nay, Tết lại về. Tôi lại nôn nao, náo nức trông Tết nhưng với một tâm trí khác: du học sinh đón tết. Thật buồn và có đôi lúc đáng tiếc, nhưng không vì thế mà Tết sẽ mất phần nào ý nghĩa. Tết này vì những điều kiện học hành và tài chính không cho phép nên tôi sẽ đón Tết trên đất Pháp. Tết đầu tiên, nhiều ý nghĩa: Tết cùng các anh chị em sinh viên trong hội Le Havre. Mọi việc vẫn trong quá trình chuẩn bị, sẽ lại có một cặp dưa, 1 nồi thịt kho hột gà (gà chứ không phải vịt, vì hình như bên Pháp chuộng trứng gà, hiếm khi tìm thấy được trứng vịt), 1 vài phong bao lì xì, và sẽ cùng nhau gói bánh Tét. Tết trên đất Pháp từ nay sẽ có thêm một vai trò mới: cầu nối gắn kết những anh chị em sinh viên lại với nhau, cùng nhau quay quần đón năm mới với những chương trình văn nghệ đặc sắc, cũng là một cách để quảng bá văn hóa Việt Nam với bạn bè thế giới. Hào hứng và phấn khởi, tôi sẽ đón cái Tết đầu tiên như thế đấy.

 

Sẽ thật khó nói trước ngày về, nhưng hi vọng một ngày không xa sẽ được trở về Việt Nam để đón một cái Tết thật ý nghĩa sum vầy.

 

Nguyễn Thái Hòa

Thạc sĩ kiến trúc ngành tái thiết công trình kiến trúc dân dụng và công nghiệp.

Trường Kiến trúc quốc gia Pháp – ENSA Normandie

Thái Hoà(ngoài cùng bên trái)

Thái Hoà(ngoài cùng bên trái)

Mới đó mà đã 6 cái Tết mình ăn Tết xa nhà, ăn Tết với bài vở và đồ án. Bận rộn tất bậc với cuộc sống, song, mình vẫn không thể nào quên một điều : Tết sắp đến rồi !

Mình vừa làm xong đồ án nhóm ở trường, đang trên xe hơi covoiturage về nhà, và ngồi viết ngay mấy dòng tâm sự này. Ngồi đây nghe nhạc xuân trên máy tính, một cảm xúc khó tả, gợi nhớ cả trời kỷ niệm về những cái Tết xưa với gia đình ở quê nhà. Mình nhớ rất rõ Tết nào cũng được về quê với ông bà ngoại, đi chùa thắp hương, cúng giao thừa với ba và ngồi canh nồi bánh Tét với mẹ suốt đêm 30. Nhớ thêm nhớ !!!

Có lẽ, với các bạn đang ở trong nước, Tết ngày càng hiện đại, ngày càng nhàm chán đi, nhưng với những du học sinh như chúng mình, Tết thật sự rất ý nghĩa. Chúng mình rất thèm được hòa mình vào cái không khí người người đi chùa, đi mua sắm Tết, hay đơn giản là được ngắm sắc màu đỏ, vàng đặc trưng ngày Tết trên khắp phố phường.

Ăn Tết du học sinh chỉ bằng một bữa ăn thân mật với bạn bè Việt Nam cùng thành phố, ngoài trời tuyết rơi, không có hoa mai, hoa đào, không có ông bà, cha mẹ, anh em. Ước nguyện duy nhất ngày đầu xuân là học xong, mau sớm thành tài để được về sum họp gia đình đón Tết đoàn viên.

Nhân đây, mình cũng xin chúc cho các bạn sinh viên nói chung, và du học sinh Việt trên toàn thế giới nói riêng, một năm mới an lành, hạnh phúc. Quan trọng là nhiều sức khỏe, có sức khỏe, bạn sẽ có thể làm tất cả để đạt được ước muốn của mình trong năm mới !

Thái Hòa – Từ Le Havre, Pháp, gửi lời chúc chân thành đến với mọi người trên quê hương Việt Nam

Mạnh Linh ( tổng hợp )

 

read more

Cảm xúc của du học sinh Pháp khi đón tết xa nhà

Tết Việt Nam đối với những người con xa quê luôn là khoảng thời gian vô cùng đặc biệt, dù về Việt Nam hay ở lại nơi đất khách, ai cũng háo hức chờ đón Tết, ai cũng háo hức chuẩn bị cái Tết của riêng mình theo một cách rất riêng.

Dù giàu hay nghèo sinh viên hay đã đi làm, độc thân hay đã có gia đình, chúng tôi những người con xa quê trên mọi nẻo đều hướng về gia đình đều hướng về quê hương.

Chúng ta cùng chia sẻ về cảm xúc khi đón tết xa nhà của các bạn du học sinh tại Pháp nhé

 HỒ NGUYỄN Duy Thịnh (SV Master năm 1 ngành điện tử – tự động hóa tại Paris)

22 tuổi. ( Đến từ Sài Gòn )

thinh-paris

Thịnh và các bạn tại Paris, thứ 3 từ phải qua

Như bao bạn du học sinh ở Pháp cũng như ở tất cả các nước khác trên thế giới, đón Tết xa nhà không bao giờ là vui cả. Cảm giác thật sự lạc lõng giữa nhữg ngày Tết khi bạn ở trên một đất nước xa lạ, bao quanh bởi những người xa lạ và nhất là không cùng văn hóa, phong tục – tập quán với Việt Nam.

Có mà bây giờ có bạn nào hỏi mình về ăn Tết lần nào chưa thì mình cũng chỉ cười trừ cho qua vì đã đón 5 cái Tết trên đất Pháp này rồi. Có vui, có buồn. Vui vì được lăng xăng chuẩn bị Tết cùng các anh, chị, bạn bè rồi đón một cái Tết xa nhà ấm cúng, tràn ngập tiếng cười và cũng không thể thiếu những màn sát phạt cùng mọi người. Buồn vì không được về Việt Nam đón Tết với ba má, với cả đại gia đình, chỉ biết gọi điện về rồi chúc từng người một trong gia đình qua điện mà thôi, mà nỗi buồn lớn nhất của mình là không được … lì xì, buồn “lớm”! (đùa thôi, chứ lớn từng này rồi không còn được nhận lì xì nữa).

Trong ký ức của mình thì những ngày cận Tết là những ngày mình cực kì đắt “sô”… dọn dẹp. Vì là đứa thích bay nhảy và rất ghét phải dọn dẹp nhà cửa với ba má nên tót sang nhà cậu di chơi, nào ngờ tránh vỏ dưa cũng gặp phải vỏ dừa, rốt cuộc là cũng bị lôi kéo đi hết nhà này sang nhà khác để giúp cậu, dì, ông bà dọn dẹp nhà cửa. Đích cuối cùng của cái hành trình đầy gian khổ những ngày Tết là lại về nhà mình dọn dẹp phụ ba má tiếp. Nghĩ lại thấy mệt thật mà được vui vầy với gia đình mình, giờ thì hết được bay nhảy rồi. Còn nhớ cái Tết xa nhà đầu tiên bên này là cảm giác vô cùng sung sướng, mãn nguyện khi không còn cái cảnh chạy “sô” nữa nhưng trong lòng buồn vợi vợi vì không còn được vui đùa trong không khí Tết Sài Thành nữa.

Thời gian trôi qua thật nhanh, 5 năm rồi cơ đấy! Thèm không khí Tết, thèm được về với ba má, thèm nồi thịt kho trứng của bà ngoại, thèm được tiền mừng tuổi của ba má, thèm, thèm và chỉ biết thèm mà thôi. Tết thứ 5 này cũng vậy, chỉ mong Tết năm sau được bay về nhà!

Huỳnh Vũ Khánh Châu 20 tuổi – Tp Hồ Chí Minh

(sinh viên năm 3 ngành Truyền thông thông tin tại Nice)

 huynh-vu-khanh-chau-nice

Sinh viên xa nhà 3 năm và đã liền tù tì 3 cái Tết đã không thể ở bên cạnh gia đình. Chắc hẳn mọi người ai cũng có thể mường tượng được phần nào về việc Tết xa nhà hiển nhiên là buồn, nhưng nó thật sự buồn khi chính bạn là nhân vật chính trong câu chuyện đấy. « Tết » của đứa trẻ trong tôi quả thật là một từ ngữ diệu kỳ khi chỉ với một thanh âm đơn giản đó mà đã bao nhiêu hình ảnh, âm thanh, hương vị và cả mùi hương nữa chứ… cứ hiện rõ mồn một trong đầu lướt qua như một cuốn phim quay chậm.

Tôi còn nhớ cái dạo học sinh nhí nhố hồi đó, cứ đến tầm qua tết tây là tôi và bọn bạn lại bắt đầu đếm lùi và háo hức đến kì nghỉ tuyệt vời thứ nhì (sau hè thôi hihi) của năm. Tết với tôi chính thức bắt đầu khi thấy mẹ đặt lên bếp mâm cỗ cúng Ông táo Bà táo, nào trái cây gà luộc nào chè trôi nước – món mà tôi hảo nhất cùng đủ các loại bánh trái nhiều màu sắc phong phú. Nhắc đến tết ta lại thường nghĩ ngay đến việc được ăn ngon, ngủ kĩ, trao cho nhau những lời chúc an lành nhất cùng biết bao tình yêu thương chất chứa. Ông bà mạnh khoẻ, gia đình sum họp hạnh phúc, trẻ con ăn mau chóng lớn chạy tung tay khắp nơi trên tay cầm những bao lì xì đỏ may mắn. Có lẽ chỉ đơn giản như vậy thôi nhưng cũng đã đủ làm ấm lòng bất cứ người dân Việt nào khi nghĩ đến Tết.

Tôi chớp mắt một cái, những hình ảnh đẹp kia bỗng chốc vụt tắt đưa tôi về với hiện tại. Tết vừa gần mà sao lại vừa thật xa. Nhưng không sao, tôi tự nhủ với bản thân mình, dù xa hay gần những trái tim vẫn luôn kề bên nhau. Đó mới là điều quan trọng. Trong thời khắc giao mùa này, tôi chỉ biết một điều rằng được ở đây đã là một điều thật may mắn, mình không nên lãng phí thời gian mà cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng gia đình đã thương gửi bao niềm tin và hi vọng. Tết xa quê hương nhưng lòng người luôn hướng về chốn cũ, đó mới là thật sự điều quý giá.

Là con gái đi học xa nhà, nhớ cái tết đầu tiên ở một nơi xa lạ, nhiều anh chị thấy thương hỏi thăm tôi là em có buồn không, có nhớ nhà không. Tôi cứ cười khì khì bảo em cũng nhớ nhưng không dám nghĩ nhiều đến. Cứ ráng học cho nhanh cho giỏi rồi về thôi. Vì đôi khi đối với bạn, những từ ngữ uỷ mị như nhớ nhà, nhớ gia đình.. cũng chẳng giải quyết được gì. Nhưng cho đến một ngày, bạn bồi hồi khi nhìn lên bỗng một chiếc máy bay từ đâu vụt qua bầu trời, bàn tay giơ cao và nhẩm đến ngón thứ ba, mỉm cười bạn nói : a, cũng đã ba cái Tết rồi đấy…

Tô Thị Hồng Nhung (Thạc sỹ Marketing Rennes) 24 tuổi đến từ Hà nội

 Nhung-rennes 

Ảnh : Bạn Nhung đang cắt tóc cho bạn bè Pháp trong 1 sự kiện tổ chức ở Rennes do chính Nhung tham gia tổ chức ( ẢNH DO NHUNG CUNG CẤP)

Nếu tôi đang ở nhà, thì giờ này tôi đang cùng bố lau dọn bàn thờ, lắp thêm một cái đèn trang trí vào phòng khách, và trồng thêm vài khóm thược dược trước sân.

Tôi thấy cảnh tôi cùng mẹ lau thật kỹ từng tấm lá dong xanh mướt, đãi những hạt đỗ mịn màng và chẻ những sợi lạt mềm còn thơm mùi tre tươi.

Tôi chắc chắn sẽ cùng em gái đi mua thật nhiều bánh kẹo mứt quả ngon ở cửa hàng quen, và chọn những bao lì xì thật đẹp để mừng tuổi cho tụi nhóc.

Thế nào tôi cũng sẽ ngượng nghịu trước những câu hỏi: bao giờ thì đưa người yêu về ra mắt của các cô, các dì, các thím, các mợ và những bác láng giềng tốt bụng.

Rồi cả nhà tôi sẽ thức cả đêm bên nồi bánh chưng, cái nồi Liên Xô dùng cả chục năm nay chưa hỏng và cùng nhau nói đủ mọi thứ chuyện trên đời.

Tôi nhắm mắt lại và nghe thấy bài khấn rì rầm của mẹ trong làn khói thơm của nén nhang trên bàn thờ tổ tiên, cầu xin thần linh che chở phù hộ độ trì cho cả gia đình. Và tôi cảm thấy như cõi người và cõi âm gần gũi hơn bao giờ hết trong thời khắc thiêng liêng của giao thừa.

Tôi mở mắt ra và bỗng thấy mình trợ trọi trong căn phòng 9m2, ngoài cửa sổ lại một cơn mưa u ám như mọi ngày vẫn thế.

Lịch học lịch thi vẫn dày đặc, áp lực học hành và tìm thực tập vẫn đè nặng trên vai. Và tất cả chúng tôi đều chấp nhập một điều là nhịp sống phương Tây không chậm lại trong ngày Tết âm lịch của người Việt.

Và đây là cái Tết xa nhà đầu tiên của tôi.

 

Mạnh Linh NGUYỄN 28 tuổi ( Sinh viên  Thạc sỹ Quản trị Kinh Doanh tại Paris )

Mạnh Linh - Thứ 2 từ trái sang trong 1 sự kiện văn hoá tại Paris

Mạnh Linh – Thứ 2 từ trái sang trong 1 sự kiện văn hoá tại Paris

Đã 3 năm không ăn Tết Việt Nam, do công việc học tập cũng như điều kiện chưa cho phép mà tôi không thể về quê hương vào dịp Tết. Đây cũng là điều mà năm nào mỗi dịp xuân về tôi cũng rất trăn trở nhớ quê hương. Vì Tết của Việt Nam thật đặc biệt, tôi nhớ năm nào tôi cũng mong đợi được ngắm khoảnh khắc trang trọng, linh thiêng, mang đậm tính phương Đông khi mọi người cúng tổ tiên đêm Giao thừa. Nó luôn gợi trong tôi những hoài niệm về tuổi thơ, về gia đình, bạn bè và cả những người đã khuất. Bữa ăn tân niên cũng là bữa ăn truyền thống mà có lẽ những người con Việt Nam xa quê hương luôn khao khát.

Tôi vẫn thường cùng gia đình chuẩn bị Tết từ 1 tuần trước hôm giao thừa, cảm giác ai cũng xốn xang, bận bịu, nhưng hồ hởi chuẩn bị dọn dẹp nhà cửa, sắm sửa đồ ăn, áo quần chào đón năm mới. Người Việt Nam dù giàu hay nghèo vẫn rất coi trọng lễ nghi nên trong dịp Tết ai cũng sắm sửa quà cáp cho gia đình, cha mẹ, thày cô và bạn bè thân thiết, đó là giá trị nhân văn vô cùng sâu sắc mà không phải dân tộc nào cũng có. Đường phố Hà Nội ngày Tết cũng thật đặc biệt, đâu đâu cũng tràn ngập sắc hồng của hoa đào và cây cảnh. Người nào cũng vội vã sắm Tết, không khí Tết nở rộ khắp đất trời. Và có lẽ Hà Nội cũng đẹp nhất vào dịp Tết, thanh bình hơn so với những ngày trong năm. Hà Nội dịp này thật dịu đàng đúng với nét đẹp mộc mạc giản dị của đất Tràng An.

Đêm 30 tết nào tôi cũng ra đường đón xuân cùng bạn bè. Khoảnh khắc giao mùa luôn mang lại cho ta những cảm xúc rất đặc biệt hoài niệm và hoài bão đan xen. Ai ai cũng hào hứng lập cho những dự định trong năm mới. Có lẽ sẽ không bao giờ tôi quên được cảm xúc khi được hít căng bầu không khí quê hương khi xuân vừa tới.

Từ khi xa quê hương , cùng với bạn bè du học sinh và việt kiều tại Pháp, chúng tôi cũng tổ chức đón Tết truyền thống, Chúng tôi cố chuẩn bị một cái Tết thật đầm ấm để bạn bè Việt Nam có cơ hội quây quần bên nhau vừa để nguôi ngoai đi nỗi nhớ gia đình, vừa cùng nhau đón xuân mới, và cũng là để quảng bá văn hoá Việt với bạn bè Quốc Tế. Khác với tết ở Việt Nam, tết của chúng tôi ngoài những bữa ăn tập thể truyền thống chúng tôi thường tổ chức tuần lễ văn hoá, và đêm hội lớn, biểu diễn những tiết mục đặc sắc của dân tộc. Chúng tôi cũng rất tự hào , vì ngày càng có nhiều người Pháp yêu quý văn hoá của chúng ta, và họ cũng rất nóng lòng chờ đón Tết cổ truyền Việt Nam cùng chúng tôi.

Mạnh Linh NGUYỄN

 

read more

Những cách giúp đầu óc luôn minh mẫn và sáng tạo

Hãy rời khỏi màn hình máy tính. Facebook đang là mối bận tâm lớn nhất của bạn mỗi khi vào mạng, báo online là nguồn tin tức gần như duy nhất của bạn sau rất nhiều thời gian xa cách với các nguồn thông tin từ đài và tivi. Nhưng, hãy “rũ bỏ” màn hình máy tính nhiều hơn để có thời gian dành cho những việc khác.

Thực tế là thời gian chạy chậm hơn rất nhiều ở ngoài đời sống hơn là trên máy tính nên nếu không rời được màn hình máy tính, bạn sẽ không thể có thời gian đi tập gym với đám bạn gái hay làm những công việc giải trí khác. Nếu “ngụy biện” rằng bạn đang online để tìm hiểu thông tin thì không có giải pháp nào tốt hơn bằng việc khăn gói lên thư viện trường để tìm thông tin từ các tài liệu chính thống. Từ đầu năm học thầy cô đã cho bạn một số đầu sách tham khảo chuyên ngành? Hãy tận dụng lí do này để rời máy tính và đi thư viện.

Nếu muốn dọn sạch những áp lực thi cử, đứng dậy xách giỏ đi siêu thị cũng là một trong những cách giảm stress hiệu quả của du học sinh.

Đi uống café. Đi uống café sẽ mang lại cho bạn một không gian mới mẻ để có thể khơi nới những ý tưởng mới toanh trong đầu. Ở nước ngoài, gần như mỗi quán café là thành quả của rất nhiều cá tính sáng tạo của mỗi chủ nhân, giúp bạn tìm thấy những ý tưởng trẻ trung, thậm chí còn rất… chịu chơi. Quán Latei ở Amsterdam được ví như “nhà kho của mọi nhà kho” khi gần như tất thảy mọi thứ trong quán đều là đồ cũ mang hơi hướm vintage, hễ món hàng second-hand nào đó “lọt mắt xanh” bạn trong lúc uống café thì bạn cũng có thể mua chúng. Thật ra những chuỗi café “mì ăn liền” cũng không hề thiếu tính sáng tạo đâu nhé, bằng chứng là sinh viên nước ngoài thường có thói quen kéo nhau ra Starbucks hay Coffee Company để làm bài tập nhóm.

Đừng ngại bắt chuyện người lạ. Trên phim ảnh, một người nào đó không quen thuộc đôi khi lại có những tác động rất lớn đến cách bạn nhìn nhận cuộc sống hay tháo gỡ những nút thắt của hiện tại. Vì thế, hãy để ý nhiều hơn đến xung quanh và nhất là những câu chuyện mà mọi người đang trao đổi nhau: đám các khách hàng ngồi trong nhà hàng, ông già râu bạc ngồi cùng băng ghế trong công viên, cô lao công quét trường… Cách hay nhất là hãy mỉm cười chào với một ai đó mà bạn cũng cảm thấy đang có nhu cầu trò chuyện.

Kết thúc một công việc gì đó còn dang dở. Bạn sẽ không thể để đầu óc thảnh thơi trước khi bắt tay vào một nhiệm vụ nào đó nếu cứ lấn cấn vì một công việc nào đó còn dang dở. Chính vì thế, hãy cố gắng làm cho xong một trong những công việc khả thi nhất (trong số những công việc tồn đọng) mà bạn có thể làm ngay hôm nay. Đôi khi những công việc dở dang cũng sẽ ảnh hưởng đến tiến độ của công việc chung nên tốt nhất là đừng trì hoãn nhiệm vụ của bạn nữa. Chẳng hạn khi làm video cho môn Vấn đề ở thế kỉ 21 của Xã hội châu Âu hồi còn là sinh viên tại The Hague University of Applied Sciences (Hà Lan), Minh Trang đã gặp rắc rối vô cùng vì đã đến ngày dựng video mà các đoạn clip vẫn chưa được hoàn thành.

Làm một việc quái chiêu nào đó, hay ít nhất là hãy tham gia vào một trò khác thường (thậm chí đáng sợ) nào đó do những người bạn thân phát động: Đạp lên rồi lại đạp xuống con dốc ngay gần nhà, mặc quần trong váy, tham gia hát karaoke trong một chương trình “hát cho nhau nghe” giữa trung tâm thương mại hay chủ động xin số anh chàng điển trai lớp bên cạnh chẳng hạn.

Về với thiên nhiên. Chỉ những ai đã từng học tập hay sinh sống ở một siêu đô thị mới hiểu được giá trị của một khoảnh vườn nho nhỏ hay không khí tươi mới nơi đồng xanh. Sau những cuộc đi chơi về những khoảng xanh hiếm hoi đó, tinh thần của bạn chắc chắn cũng sẽ được “thanh lọc” rất nhiều, sẵn sàng cho những trải nghiệm mới mẻ khác. Chính vì thế, ngay từ cuối tuần này hãy nghĩ tới chuyện tổ chức một buổi picnic cùng đám bạn cùng lớp ở ngay công viên trung tâm hoặc đạp xe đi thăm ngôi làng ở ngay cạnh cũng là một cách hay.

Trang ami

 

read more

Những kỹ năng sẽ giúp bạn “sống sót” khi đi du học

Đi du học, ngoài việc trang bị kĩ lưỡng về tài chính và tinh thần tự lập, bạn còn phải có một số kỹ năng sống quan trọng nữa.

Kỹ năng chọn bạn

Ở môi trường nước ngoài, việc có một người bạn đã khó, nhưng chọn đúng bạn lại là việc khó hơn. Có những người bạn chơi rất hợp nhưng khi học chung lại không hề có cùng quan điểm hay thái độ cộng tác. Chính vì thế, không tính những lần học nhóm hay thuyết trình đầu tiên (mang tính “xé nháp”), bạn nên chịu khó quan sát và chọn ra cho mình một người bạn tiềm năng để rủ họ cùng làm việc.

Đối với những người bạn không nghiêm túc khi học nhóm chung (trễ hạn nộp, không chịu làm bài…) bạn nên cứng rắn thẳng thắn nói chuyện với họ hoặc nhờ đến trợ giúp của giảng viên.

Cuối cùng, có một sự thật cần lưu ý là ở nơi nào có nhiều sinh viên quốc tế thì nơi đó dễ kết bạn và không khí học tập cũng cởi mở hơn nhiều những nơi có toàn sinh viên bản địa. Tóm lại, để có được cảm tình của tất cả, ngay từ đầu bạn hãy thân thiện mỉm cười hay chào hỏi tất cả mọi người xung quanh.

Kỹ năng nói không

Sinh viên nước ngoài, đặc biệt những bạn bè đến từ các nước châu Mỹ Latinh hoặc khu vực Địa Trung Hải thường rất “chịu chơi”. Họ có lẽ là những sinh viên quốc tế ham tiệc tùng nhất mà bạn sẽ gặp. Chính vì thế, khi kết bạn với họ, bạn cũng nên chuẩn bị sẵn tâm thế nói “Không” trước một số cuộc vui quá đà, đặc biệt là khi những party này ảnh hưởng đến sức khỏe, công việc làm thêm hay quan trọng nhất là việc học của bạn.

Ngoài ra, bạn cũng phải biết mình biết ta trong khâu mua sắm, đặc biệt là với các du học sinh nữ. Nếu tháng này bạn đã cạn tiền ăn và ở nhà cũng không còn lương thực khô trữ sẵn, hãy thẳng thừng nói không với cái váy lung linh ở bên trong cửa kính! Liệu pháp tinh thần tốt nhất của khoảnh khắc đó là bạn nên biết chiếc váy sẽ được bán với giá rẻ hơn 50% trong mùa sales tới, và nếu mua nó lúc này bạn sẽ trở thành một kẻ “đã vô sản rồi còn bị mua hàng… hố”. ;-)

Kỹ năng lập trình công việc nhà

Đi du học, bạn sẽ phải đạo diễn từ A đến Z công việc nhà. Điều này là cực hình không chỉ của du học sinh Việt mà còn với sinh viên quốc tế. Nhưng yên tâm là một khi có đầu óc tổ chức một chút, bạn sẽ thấy những việc này cũng không tốn thời gian lắm đâu.

Chẳng hạn, nếu nhà bạn không có máy giặt và thường phải dành hẳn một buổi sáng chủ nhật để đi giặt sấy ở phòng giặt công cộng trong thành phố. Hãy xách cả vali đồ bẩn vào khu kí túc xá ngay trong khuôn viên trường Đại học vào chiều thứ tư, ngày bạn thường đi thư viện học bài. Như vậy, áo quần của bạn vẫn được giặt giũ trong khi bạn ngồi thư viện và sáng chủ nhật của bạn vẫn được trả lại cho “khổ chủ”.

Nếu sống chung với bạn bè quốc tế, bạn nên thống nhất việc dọn dẹp nhà chung vào cuối tuần. Cứ đến giờ đó thì làm theo đúng nguyên tắc. Về chuyện bếp núc, bạn có thể nấu vào buổi tối hôm trước để chuẩn bị thức ăn cho buổi trưa hôm sau, hoặc cũng có thể cắm cơm từ sáng trong lúc tắm để tối về nhà khỏi phải tốn thời gian cho việc này.

Từ khóa của kỹ năng này căn bản là n trong 1, hô biến bạn thành một người linh động.

Kỹ năng thức khuya dậy sớm

Nhiều du học sinh không thể thu xếp thời gian tự học vào ban ngày (vì lí do bận học ở trường hoặc đi làm thêm) nên nhiều bạn đã chọn thức khuya làm bài. Đặc biệt là vào kì thi, tần số thức khuya càng diễn ra thường xuyên hơn. Tuy nhiên, để đảm bảo chất lượng ôn bài, bạn không nên ngồi gần cái máy tính (có kết nối Internet) và cũng đừng nên ngồi quá gần chiếc giường êm ái! Cách duy nhất để giải quyết tình trạng thức khuya học bài là phải thiết kế lại thời gian biểu giữa việc làm thêm và học tập.

Còn một khó khăn nữa là việc phải dậy sớm đi học vào buổi sáng. Du học sinh không phải ai cũng có cơ hội ở ngay trong khu kí túc xá Đại học, chính vì thế nhiều người phải trải qua một quãng đường dài hàng tiếng đồng hồ bằng phương tiện công cộng để đến trường. Vào mùa Đông, việc đấu tranh nội tâm giữa việc “đi học hay ngủ tiếp” vì thế cũng xảy ra thường xuyên hơn. Vào những lúc đó hãy nghĩ rằng buổi học hôm nay cũng quan trọng như khi có bài kiểm tra, hoặc “chỉ cần bước ra ngoài trời tuyết mình sẽ hết buồn ngủ ngay”. Để giải quyết vấn đề nan giải này, bạn nên lưu ý việc chọn thuê nhà ngay từ đầu sao cho thuận tiện cả việc đi học lẫn làm thêm.

Chúc các bạn một mùa Đông du học không-vắng-buổi-học-nào nhé!

Trang ami

read more

Làm thế nào để hạ knock-out nỗi nhớ nhà?

Đi du học, thời gian đầu lúc vừa sang tới nơi, bạn sẽ phải đối mặt với rất nhiều thử thách. Trong đó, “ghê gớm” nhất là nỗi nhớ nhà và người thân đến nỗi bạn chỉ muốn vứt bỏ tất cả để quay về. Vậy phải làm thế nào để đối mặt với nỗi nhớ khủng khiếp đó?

Mang người thân theo cùng!

Tất nhiên là bạn không thể mang tất cả những người thân của mình theo hành trình du học theo đúng nghĩa đen rồi. Nhưng, bạn hoàn toàn có thể tạo cho mình cảm giác thân quen bằng những món đồ kỉ niệm quen thuộc. Hãy dán những tấm ảnh sticker ngộ nghĩnh vào cuốn sổ tay, để khung ảnh gia đình ngay đầu giường.

Những kỉ vật này tuy nhỏ nhưng có sức mạnh vỗ về lớn lắm đấy. Mỗi lúc “chùng chân mỏi gối”, hãy nhìn vào tấm ảnh gia đình để tiếp thêm động lực “chiến đấu” cho bản thân.

Liên tục cập nhật về cuộc sống mới

Mọi người ở nhà hẳn rất quan tâm đến cuộc sống mới của bạn. Vì thế, hãy chăm chỉ chia sẻ, cập nhật thông tin, hình ảnh về những điều mới mẻ trong cuộc sống hàng ngày. Mỗi dòng tin ngộ nghĩnh sẽ giúp bạn nối liền khoảng cách với người thân bằng từng lời nhận xét, cái nhấn “like” trên Facebook. Cách làm này sẽ  khiến bạn thêm yêu quý cuộc sống của mình, tiếp thêm động lực bước đi trên chặng đường sắp tới.

Hãy bắt đầu mở một album ảnh về đời sống du học ngay trên Facebook. Sau này khi nhìn lại những tấm ảnh này, bạn sẽ thấy được mình đã trưởng thành hơn thế nào.

Rời khỏi nhà và kết bạn

Hãy tìm đến những người bạn quốc tế vốn rất cởi mở và thân thiện. Nếu là một người bạn đồng cảnh ngộ, họ chắc chắn cũng đang cần một người bạn mới để chia sẻ. Nếu đó là một người bạn đã có kinh nghiệm sống xa nhà, họ sẽ giúp bạn hòa nhập với cuộc sống bản địa bằng những thông tin hữu ích: địa chỉ ăn uống giá rẻ cho sinh viên, quảng trường nơi các hoạt động chính vẫn thường diễn ra hay một Câu lạc bộ thú vị nào đó.

Hãy tham gia vào hội “đồng hương” trên các trang mạng Xã hội cùng những du học sinh khác ngay từ trước khi sang. Quan trọng là, đừng bỏ qua những chương trình chào đón sinh viên quốc tế (ngày lễ cửa mở, ngày lễ đón tân sinh viên, ngày di sản châu Âu…) của nhà trường, hội sinh viên và thành phố du học.

Xuống đường khám phá

Đã đến lúc bắt tay vào kế hoạch trở thành thổ địa của thành phố du học. Hãy bắt đầu bằng việc ghé thăm văn phòng du lịch của thành phố và hỏi xin thông tin, bản đồ về những điểm đến nổi tiếng. Sau đó, vào mỗi cuối tuần, bạn có thể dành ra một ngày để khám phá về những khu phố cụ thể.

Tuy nhiên, khám phá một nơi chốn không phải chỉ là đặt chân đến con đường đó, chụp ảnh lưu niệm rồi thôi. Bạn nên đọc thêm sách tham khảo về văn hóa, lịch sử, kể cả các sách du lịch để có thêm nội dung thú vị. Một cách vô cùng hữu hiệu nữa là chủ động bắt chuyện và bước vào các cửa hàng để quan sát, hỏi thăm người dân địa phương. Trong phim ảnh, chẳng phải Julia Roberts đã khởi đầu cuộc khám phá Notting hill không-hồi-kết của mình sau một lần chứng kiến anh chủ hiệu sách đẹp trai William Thacker xử lí một tên trộm sách đó thôi.

 

Và cuộc khám phá của bạn chỉ mới vừa bắt đầu…

Trang ami

read more

Những chủ đề nhạy cảm không nên đề cập với bạn bè quốc tế

Điều tuyệt vời nhất khi đi du học là bạn sẽ được làm quen kết bạn với nhiều người bạn nước ngoài, hứa hẹn nhiều khám phá văn hóa độc đáo. Tuy nhiên, để duy trì được một mối quan hệ tốt, bạn cần lưu ý tránh đề cập những chủ đề dưới đây vào lần gặp đầu tiên.

 

Tôn giáo và chính trị

Đây có thể được xem là hai đề tài được liệt vào hàng cấm kị khi chuyện trò với người lạ. Cái tôi chính trị và tôn giáo của mỗi người vô cùng khác biệt và niềm tin của họ vào cái tôi của chính mình có thể nói là vô cùng vững bền. Ở nước ngoài, ngay cả cha mẹ và con cái vẫn có những khác biệt về quan điểm chính trị. Mỗi người đều có tự do trao gửi niềm tin cho bất kì tôn giáo, đảng phái nào. Nếu muốn tranh cãi vấn đề Tây Tạng hay biển đảo với các bạn Trung Quốc, tốt nhất là hãy chờ đến giờ Khoa học chính trị hay Quan hệ quốc tế với sự có mặt của “trọng tài” thầy/cô giáo.

 

Tiền bạc

Có một cái tật của người Việt mình là hay hỏi thăm nhau về lương bổng, dù ai cũng hiểu rằng đó là vấn đề hoàn toàn cá nhân. Nếu gặp người dễ tính, họ có thể sẽ nghĩ rằng bạn quan tâm đến họ và sẽ cho bạn câu trả lời, nhưng gặp người đa nghi thì sẽ không loại trừ khả năng họ nghĩ bạn là kẻ tò mò tọc mạch. Khi đối phương cảm thấy tin tưởng và sẵn sàng chia sẻ với bạn về chuyện học bổng, lương bổng, thì họ sẽ tự nói ra với bạn trước.

Một vấn đề cần lưu ý nữa là giá trị các món đồ của người đó, nhưng tránh phán xét. Bạn có thể hỏi những câu chung chung, chẳng hạn: “Một chiếc Ipad Mini mới nhất là bao nhiêu nhỉ”, chứ đừng nên nhìn chằm chằm vào Ipad của họ rồi nhận xét: “Bạn hẳn có rất nhiều tiền nên mới sắm được cái này”.

 

Các câu hỏi về số đo, tuổi tác

Người phương Tây rất ít khi hỏi tuổi của nhau và điều này có thể xem là thiếu lịch sự đối với một cuộc họp đầu tiên (đặc biệt là với phụ nữ). Lí do đơn giản vì họ không thích tạo cơ hội cho bạn đưa ra những đánh giá, phán xét về diện mạo so với tuổi tác. Còn lí do sâu xa là vì những khác biệt về tuổi tác không thực sự ảnh hưởng đến việc giao tiếp (không lằng nhằng như tiếng Việt mình mà chỉ có You và I) nên họ chẳng cần phải quan tâm đến vấn đề này. Đối với người Tây phương, con người ở độ tuổi nào cũng xứng đáng được tôn trọng như những người trưởng thành với nhau – kể cả đó là với một cậu bé mới vừa lên 5. Để biết được tuổi thật của họ, cách hay nhất là đừng đề cập gì đến điều này trong lần đầu gặp gỡ. Chờ đến khi mối quan hệ đủ độ thân thiết và bạn đã trở thành bạn của nhau trên Facebook, khi đó bạn sẽ biết họ bao nhiêu tuổi mà không cần mở miệng ra hỏi :).

Còn cân nặng, chiều cao và nhất là số do 3 vòng của phụ nữ chắc chắn cũng là những điều chẳng người nước ngoài nào muốn chia sẻ với một người lạ mới gặp. Nếu gặp một người khổng lồ trên 2 mét, những người thấp bé nhẹ cân hay mập quá khổ thì câu hỏi của bạn sẽ khiến họ thêm tự ti về ngoại hình.

Trang Ami 

read more

Mẹo vặt bếp núc cho những “túi tiền khiêm tốn”

Biết nấu ăn thôi chưa đủ. Bạn còn phải biết nấu ăn thông minh để tiết kiệm được thời gian, công sức và nhất là túi tiền của một du học sinh.

Không cần chi tiền mua sách nấu ăn, bởi xung quanh bạn đã là một kho kiến thức ẩm thực khổng lồ. Từ Internet đến tạp chí báo đài luôn ra rả những công thức nấu ăn cho bạn. Chưa kể, những phụ nữ trong nhà (bà, mẹ, chị) cũng là nguồn tin vô hạn để bạn khai thác. Họ thấm chí còn thích mê khi được hỏi đến lĩnh vực này (trừ khi đó cũng là một người mới chập chững học nấu ăn giống bạn). Raluca, cô bạn người Rumani của tôi còn có hẳn một cuốn sổ tay để ghi chép lại những công thức nấu ăn riêng hay Charlotte người Pháp đã nhất định phải hỏi cách làm món Phở của bạn tôi, bởi vì “Những công thức truyền miệng mới là những công thức truyền thống nhất”, theo lời cô bạn.

“Đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng”. Với công thức sẵn trong sách – bạn chỉ việc làm theo từng bước một, nhưng nếu đó là bí quyết nấu ăn được truyền tụng dưới hình thức truyền miệng, bạn phải chắc chắn ghi lại đúng các bước trước sau để thực hiện cho hiệu quả. Chẳng hạn món canh trứng cà chua, bạn sẽ không đập trứng vào nồi trước khi đổ nước chẳng hạn.

Đừng quá cân đo đong đếm hay nói cách khác là đặt gia vị lên bàn cân (trừ trường hợp làm bánh). Nếu là thực hiện một món ăn cho chính bạn, hãy linh động trong khâu nêm nếm vì chỉ có bạn mới thực sự hiểu khẩu vị của mình. Tuy nhiên, nếu là nấu ăn cho nhiều người, bạn sẽ phải thống nhất về vấn đề mùi vị bởi người miền Nam thường rất “hào phóng” với đường khi nấu ăn còn người Bắc thì ngược lại.

Đi du học, bạn sẽ phải đối mặt với việc chỉ có một khoảng thời gian ngắn ngủi vào buổi trưa để nấu ăn (đối với những bạn nhà ở trong khu học xá, có điều kiện nấu ăn ở nhà), thông thường từ 1-2 tiếng. Chính vì thế, bạn phải sử dụng thời gian một cách thông minh. Chẳng hạn trong lúc chờ luộc mì ống, bạn sẽ dùng thời gian đó để băm thịt, cà chua.

Giữ cho chậu rửa chén bát đầy nước xà phòng. Như vậy, bạn chỉ cần rửa chén bát một lần qua nước xà phòng rồi sau đó tráng lại bằng nước sạch mà không phải mở vòi nước nhiều lần cho mỗi món đồ.

Giảm “phá hoại” hết mức có thể! Nếu vội quá, bạn có thể để chén bát bẩn lại để khi có thời gian xử lí, chứ không nên cuống cuồng rửa vì như thế không đảm bảo về độ sạch cũng như khả năng làm đổ, bể đồ rất cao.

Cuối cùng, nấu một lần cho hai bữa cũng là thói quen được nhiều bạn bè quốc tế của tôi chia sẻ. Khi nấu món gà cà-ri khoai tây, tôi thường nấu một chảo đủ lớn cho hai bữa ăn, một bữa ăn tại chỗ và phần còn lại dùng để đóng hộp để dành. Cách làm này sẽ giúp bạn tiết kiệm được thời gian nấu nướng và nhất là các phụ liệu thêm vào như dầu ăn hay nước rửa chén. Nếu không muốn cả trưa lẫn tối phải ăn cùng một món, bạn có thể để dành món đó cho buổi tối hôm sau (miễn là đừng quên bỏ chúng vào tủ lạnh).

TRANG AMI 

read more

Gặp nữ sinh đoạt giải Sinh viên xuất sắc của Hội SVVN tại Pháp

(Dân trí) – Cùng lắng nghe chia sẻ của Nghiêm Hà Giang, cô nữ sinh đang theo học chương trình thạc sĩ năm thứ nhất chuyên ngành Viễn thông tại trường Đại học Lille 1, người đoạt giải sinh viên xuất sắc của UEVF năm 2012.

Chào bạn, chúc mừng bạn về những thành tích xuất sắc trong học tập và được giải thưởng Sinh viên xuất sắc. Bạn có thể chia sẻ với độc giả đôi chút về bản thân?

Mình là Nghiêm Hà Giang, hiện đang theo học chương trình thạc sĩ năm thứ nhất chuyên ngành Viễn thông tại trường Đại học Lille 1, nước Pháp.

 

Giang với bạn bè Việt Nam tại Pháp

Giang với bạn bè Việt Nam tại Pháp

Con đường bạn đến với nước Pháp như thế nào?

Theo học chương trình song ngữ Pháp – Việt từ năm lớp 1 đến hết lớp 12, văn hóa Pháp, tiếng Pháp đã gắn liền với tuổi thơ, theo suốt tuổi học trò của mình. Với quá trình tiếp xúc lâu như thế thì lựa chọn đến với nước Pháp để tiếp tục học Đại học, đối với mình, như là một điều hiển nhiên vậy.

Không ít bạn trẻ Việt Nam đã gặp phải những “cú sốc” khi chuyển tới học tập và sinh sống ở một đất nước xa lạ. Với bản thân bạn, khó khăn của bạn là gì khi bắt đầu hành trình du học?

Khó khăn thì ắt là ai cũng sẽ gặp phải rồi. Một cuộc sống hoàn toàn khác so với trước, xa gia đình, đối với đa số mọi người đều không đơn giản. Với mình cũng vậy. Nhưng có lẽ may mắn hơn nhiều người là mình có được sự tiếp xúc toàn diện với văn hóa Pháp từ sớm, nên không vấp phải “sốc văn hóa”.

Nhưng những “cú sốc” khác thì mình không tránh khỏi. Du học là lần đầu tiên mình xa bố mẹ đến như thế. Xa về cả không gian lẫn thời gian. Thời gian đầu, cảm giác nhớ nhà luôn thường trực: mỗi buổi sáng ngủ dậy, mỗi bữa cơm, mỗi khi gió lạnh không có người nhắc mình phải mặc ấm… Nhưng ưu điểm của con người là sự thích nghi mà đúng không? Sau 1 thời gian thì mình đã lấy lại cân bằng để thích nghi với môi trường mới, bạn bè mới và tập trung vào học hành.

 

Giang tham gia tổ chức Tết ở Rennes

Giang tham gia tổ chức Tết ở Rennes

Hãy chia sẻ kinh nghiệm để có thể đạt kết quả học tập tốt như bạn?

Mình cũng không có kinh nghiệm gì đặc biệt đâu. Mình thấy để có kết quả cao thì sự chăm chỉ là quan trọng nhất. Thiên tài cũng có đến 99% là nhờ vào sự chăm chỉ nên mình dù không có được 1% thiên bẩm vẫn có thể lấy sự chăm chỉ để bù vào. Ngoài ra thì nếu có thể sắp xếp khoa học thời gian học các môn cũng giúp rất nhiều cho việc nhớ lâu, đặc biệt quan trọng đối với những người học bên khoa học với rất nhiều công thức cần ghi nhớ như mình. Trước mỗi kì thi, mình luôn thả lỏng đầu óc, đi dạo hoặc chơi trò chơi ưa thích, nó giúp mình bớt căng thẳng và thấy tự tin hơn.

 

Bạn nhận thấy môi trường học tập ở Pháp thế nào? Có điểm gì tích cực hoặc khác biệt so với môi trường học ở trong nước?

 

Đối với mình thì môi trường học tập ở Pháp rất tốt. Như ngành mình đang theo học, mỗi học kì mình học 6 môn học chính. Thời gian của mỗi môn được chia đều để học lí thuyết, làm bài tập và thực hành. Kỹ năng làm việc nhóm và tự học của học sinh cũng được đề cao với các đề tài xuyên suốt cả học kì. Các thầy cô giáo thì rất nhiệt tình, sẵn sàng hướng dẫn và giải đáp mỗi khi sinh viên có câu hỏi.

 

Mình đi du học từ sớm, không có cơ hội trải nghiệm cuộc sống giảng đường ở Việt Nam nên không có gì để so sánh, đó cũng là thiệt thòi của mình so với bạn bè đồng trang lứa.

 

Chân dung bạn Nghiêm Hà Giang

Chân dung bạn Nghiêm Hà Giang

Một ngày của bạn như thế nào? Bạn thường làm gì trong lúc rảnh rỗi?

Một ngày bình thường của mình đơn giản đến đơn điệu (cười). Lịch học của mình khá kín. Mình sẽ ở trường từ 8h-18h những ngày học, buổi tối về cũng không có quá nhiều thời gian rảnh rỗi. Còn nếu là ngày nghỉ, có thời gian một chút thì mình thích vào bếp, nấu các món ăn Việt Nam hoặc làm một cái bánh thật bự mời bạn bè.

Dự định của bạn sau khi kết thúc khóa học? bạn có trở về nước để lập nghiệp? Bạn có thể chia sẻ với bạn đọc ước muốn và kế hoạch của mình trong tương lai?

Sau khi kết thúc khóa học về Viễn thông, mình muốn học thêm một chút về quản trị kinh doanh trong doanh nghiệp trước khi chính thức tìm việc làm. Sau đó, mình muốn tìm một công việc ngắn hạn tại Pháp hoặc một nước khác để có thể tìm hiểu về môi trường làm việc quốc tế cũng như hiểu biết về các công nghệ viễn thông của các nước phát triển. Tương lai xa thì chắc chắn mình sẽ trở về Việt Nam, viễn thông ở Việt Nam vẫn đang là một lĩnh vực nhiều tiềm nãng có thể khai thác được.

Lời khuyên của bạn dành cho các bạn trẻ đang có ý định du học Pháp?

Mình muốn nhắn nhủ (chứ cũng không dám khuyên đâu nhé) tới các bạn đang có ý định du học Pháp đó là cần tìm hiểu thật kĩ về ngành, về trường thậm chí là cả thành phố mà bạn muốn theo học. Hiện nay thì mọi thông tin đều có thể tìm thấy đơn giản thông qua các trang xã hội, trang web, báo chí… là một thuận lợi lớn cho các bạn khi tìm kiếm thông tin. Ngoài hành trang kiến thức thì sự tự tin cũng sẽ là một bí quyết cho sự thành công trên con đường du học xứ người đấy!

Cảm ơn bạn về cuộc phỏng vấn và chúc bạn sẽ đạt nhiều thành công hơn nữa trong tương lai.

 

Bài: Nguyễn Mạnh Linh

Ảnh: NVCC

read more