Review Category : Cuộc sống

Đổi statut từ sinh viên sang salarié hoặc scientifique – giành cho những bạn ở Pháp

Khi bạn là sinh viên bạn có quyền đi làm một số giờ nhất định trong năm nhưng nếu bạn tìm được một công việc ngắn hạn hoặc lâu dài plein temps và có hợp đồng làm việc thì bạn phải đổi statut từ sinh viên sang loại khác ví dụ như salarié hoặc scientifique.

Khi bạn là sinh viên bạn có quyền đi làm một số giờ nhất định trong năm nhưng nếu bạn tìm được một công việc ngắn hạn hoặc lâu dài plein temps và có hợp đồng làm việc thì bạn phải đổi statut từ sinh viên sang loại khác ví dụ như salarié hoặc scientifique.
Trong suốt công đoạn chuyển đổi này có 4 nơi mà bạn sẽ liên quan là : (sous) préfecture nơi bạn ở, DDDT (Direction Départementale du Travail et de l’Emploi), nơi bạn sẽ làm việc,  và ANAEM (để khám sức khoẻ).
Những thông tin dưới đây chỉ là trình tự chung, tuỳ thuộc vào cơ quan nơi bạn sẽ làm việc (có giúp bạn một vài khâu trong quá trình làm hồ sơ hay không) và (sous) préfecture nơi bạn ở … mà trên thực tế những việc bạn cần phải làm sẽ khác đi chút ít.

  1. Bước 1 : bạn đến (sous) préfecture xin một hồ sơ changement de statut.
  2. Bước 2 : bạn điền đầy đủ hồ sơ và mang theo các giấy tờ cần thiết ghi trong hồ sơ (trong đó thường yêu cầu có hợp đồng đã ký hoặc convention d’arcueil, hoặc giấy tờ gì đó có giá trị chứng minh rằng bạn sẽ có hợp đồng) đến nộp cho (sous) préfecture. (Sous) préfecture sẽ xem xét hồ sơ của bạn và chuyển nó đến DDTE, DDTE và nơi bạn sẽ làm việc sẽ liên hệ vói nhau và trao đổi một số giấy tờ giữa họ. Nếu họ không cần bạn tham gia vào quá trình này thì bạn chẳng cần bận tâm.
  3. Bước 3 : Bạn sẽ nhận được 1 giấy nói là đi khám sức khoẻ (ANAEM). Trong giấy ghi rõ nơi cần đến khám. Nễu họ cho biết ngày giờ cụ thể rồi thì bạn cứ thế làm, nếu có công chuyện bận vào thời điểm đó thì gọi điện sớm xin đổi hẹn, đôi khi lịch của họ khá dày đặc, mình sẽ phải chờ lâu mới đến cuộc hẹn mới. Nếu họ yêu câu bạn phải tự xin hẹn thì bạn gọi đến số điện thoại ghi trên tờ giấy đó. Khám sức khoẻ xong họ sẽ chuyển trực tiếp kết quả cho DDTE và cho bạn có 1 bản cầm về.
  4. Bước 4 - Kết quả : Sau khi xem xét toàn bộ hồ sơ xong, DDTE sẽ chuyển kết quả cho (sous) préfecture. Nếu hồ sơ được chấp nhận cho thay đổi statut thì (sous) préfecture sẽ gọi bạn lên và cấp cho bạn titre de séjour với statut mới. Thời gian từ khi nộp đơn đầy đủ đến khi nhận được titre với statut mới khoảng 2-3 tháng.

Có 1 số chú ý :

  • Nhiều khi bạn có thể bắt đầu công việc ngay khi vẫn là sinh viên với titre de séjour étudiant. Việc thay đổi statut sẽ được tiến hành ngay sau khi bạn bắt đầu công việc.
  • Đã có trường hợp là thủ tục đổi statut yêu cầu bạn phải gửi kèm hợp đồng làm việc, trong khi đó cơ quan nơi sắp ký hợp đồng với bạn lại đòi hỏi phải có titre de séjour salarié (hoặc scientifique hoặc … ) mới ký. Bạn nên giải thích và tuỳ vào tình hình cụ thể mà tác động vào bên này hay bên kia.
  • Nếu hợp đồng làm việc của bạn là ngắn hạn, dưới 1 năm thì có thể xảy ra khả năng họ chỉ cấp cho bạn titre de séjour với statut mới có giá trị đến đúng ngày hợp đồng hết hạn.

Nguồn http://nhungnguoiban.org/

read more

Góp những món quà Noel không thích cho quỹ từ thiện

Tổ chức Oxfam của Pháp đã tổ chức một chương trình thu gom những đồ vật cũ, quà tặng Noel để bán gây quỹ từ thiện.

Nếu có những chiếc áo len cũ, những chiếc sơ mi không dùng tới, thay vì việc mang chúng rao bán trên mạng, bạn có thể đem đến tổ chức Oxfam.

Affice 1 chương trình từ thiện của Oxfam

Affice 1 chương trình từ thiện của Oxfam

Emilie Poinsot, phụ trách cửa hàng đồ cũ thuộc tổ chức Oxfam của Pháp, cho biết mọi người thường thuộc lòng các địa chỉ bán hàng trên mạng như Le Bon Coin hay eBay, nhưng không hề nghĩ tới một tổ chức từ thiện để có thể bán lại những thứ đồ không dùng đến của mình.

Từ hai năm nay, tổ chức từ thiện Oxfam của Pháp đưa ra sáng kiến thu gom những quà tặng bỏ đi từ ba cửa hàng sách cũ, một cửa hàng quần áo đã qua sử dụng và một cửa hàng tổng hợp giữa Paris, Lille và Strasbourg.

Các món đồ sẽ được bày tại các kệ hàng hoặc rao bán trên Internet. Tiền thu được sẽ trược trao cho quỹ hỗ trợ các hoạt động của tổ chức từ thiện này.

“Tặng quà chứ không bán, đây là một cách để tài trợ một tổ chức mà bạn không cần phải rút ví ra. Như vậy, để trao quà, bạn bắt buộc phải tới một cửa hàng đồ cũ, đó chính là cách giúp bạn trở nên năng động hơn,” Emilie nói thêm.

Trong số các đồ vật mà Oxfam thu gom được có nhiều bộ đĩa DVD về các tác phẩm đoạt giải Goncourt.

Ngày càng nhiều người tìm đến các cửa hàng để trao tặng đồ vật không dùng đến. Chỉ riêng buổi chiều ngày 26/12, một ngày sau Noel, dòng người ra vào nườm nượp một cửa hàng trên quận 11, thủ đô Paris.

Chị Fiora, một trợ lý của cửa hàng cho biết riêng buổi sáng ngày 26/12, cửa hàng đã nhận được hơn năm thùng gồm sách và đĩa nhạc. Đây là những món quà tặng Noel mà chủ nhân không thích.

Theo cơ quan Nghiên cứu và Đoàn kết, năm 2012, người Pháp đóng góp khoảng hai tỷ euro cho các tổ chức từ thiện.

Nghiên cứu của cơ quan này cho thấy người Pháp thích đóng góp cho các tổ chức từ thiện xã hội nhất, sau đó là đến tổ chức y tế và cuối cùng là các tổ chức đoàn kết quốc tế.

Riêng với Oxfam, mục đích của việc quyên góp là nhắc nhở mọi người rằng chừng nào còn tồn tại thì mọi người hãy quyên góp từ thiện dù đó không phải là quà tặng Noel. “Không đóng góp, chúng ta sẽ chẳng có gì cả,” chị Emilie Poinsot kết luận./.

Theo Vietnamplus.vn

read more

Người Pháp cứ nghỉ ngơi, người Hoa cứ kiếm tiền

Trong khi người Pháp đang ‘sợ’ phải đi làm nhiều, người Hoa vẫn cặm cụi kiếm tiền với thời gian gấp đôi: 60 giờ/tuần.

Nội dung nổi bật:

- Hai nguyên tắc lao động phổ biến ở Pháp là: Không giao dịch vào Chủ Nhật, chỉ làm việc 35 giờ/tuần.

- Dân nhập cư Trung Quốc lại làm việc với thời gian và cường độ gấp đôi. Họ biết cách sống “ẩn” mà không cần có giấy tờ, tự làm kinh doanh để tránh rơi vào thất nghiệp. Các doanh nhân người Hoa đang dần dần chiếm lĩnh nhiều mảng kinh doanh tại Pháp.


 

Một trong những khu phố người hoa ở Paris, luôn luôn nhộn nhịp

Trong khi người lao động Pháp đang lo suy thoái kinh tế dai dẳng sẽ khiến chính phủ chấm dứt luật cấm buôn bán vào Chủ nhật cũng như chế độ làm việc 35 giờ/tuần, những người dân nhập cư Trung Quốc vẫn đang thầm lặng kiếm tiền miệt mài theo cách cũ: 11 giờ/ngày, 6 ngày/tuần.

Người Pháp cứ tranh luận, người Hoa cứ kiếm tiền

Zhang Chang, dân nhập cư người Hoa hiện đang kinh doanh quán cà phê Le Marais ở trung tâm Paris, tỏ ra thắc mắc trước sự thay đổi của bộ luật nước Pháp khi cắt bớt 4 tiếng lao động trong tuần so với năm 1990: “Tôi thấy thế này, khi bạn làm việc, bạn có tiền. Tại sao lại chỉ dừng lại ở 35 tiếng?”

Quán cà phê của anh Zhang cũng chỉ là một phần nhỏ giữa làn sóng di cư từ vùng đất ven biển Ôn Châu, Trung Quốc sang nước Pháp xa xôi. Những người này làm việc cật lực, tập trung vào những mảng được miễn chế độ 35 giờ/tuần và luật cấm giao dịch vào Chủ Nhật như kinh doanh bar, nhà hàng…

Kiểu làm việc đó đi ngược lại với tiêu chuẩn cân bằng giữa cuộc sống và công việc người Pháp coi trọng bấy lâu và được các công đoàn bảo vệ trong suốt thế kỷ vừa qua, nhưng lại rất phù hợp với những ai cảm thấy giờ là lúc cần thay đổi.

Trong cuộc thăm dò gần đây, 71% người Pháp trả lời rằng họ sẵn sàng làm việc vào Chủ Nhật nếu lương tăng vọt. Bên cạnh đó, nhiều dân văn phòng và chủ doanh nghiệp Pháp cũng nói thực tế trong một tuần họ vẫn làm việc trên 35 tiếng.

Dù vậy, chính phủ Pháp vẫn không muốn “đụng vào” các công đoàn nên đến nay vẫn bảo vệ lệnh cấm buôn bán vào Chủ Nhật, chế độ “35 giờ/tuần” bị tảng lờ trong đợt cải cách nhằm mục đích giảm thiểu cứng nhắc trong nội quy lao động.

Tinh thần doanh nhân mang theo từ quê nhà

Thành công của anh Zhang và bà Xiao chỉ là một dấu hiệu nhỏ cho sự hiện diện ngày một tăng của người Hoa trên đất Pháp, song song với những doanh nhân châu Á nắm trong tay những vườn nho nổi tiếng hay cổ phiếu bluechip tiền tỷ.

Giống như 150.000 người dân Ôn Châu nhập cư vào Pháp từ những năm 80, 90, anh Zhang đặt chân đến vùng đất này vào năm 1996 nhưng không có giấy tờ lao động, làm một loạt những công việc ngoài sổ sách cho đến khi có được thẻ xanh. Đó là cách người Ôn Châu vẫn dùng khi nhập cư vào đây và trở thành động lực kinh tế của cộng đồng châu Á tại Pháp.

Trong cuốn “Người Hoa ở Paris”, nhà nghiên cứu Richard Beraha đề cập: “Họ không cần điều gì từ chính phủ Pháp vì đã biết cách “ở ẩn” không cần giấy tờ, cũng không lo bị thất nghiệp vì cơ bản tất cả đều tự làm kinh doanh.”

Thành phố cảng Ôn Châu cách Thượng Hải 500 cây số về phía Nam nổi tiếng với văn hóa tự kinh doanh. Khi tới Pháp, thành viên trong gia đình góp sức lao động và vốn, tiền “gieo giống” để khai trương một cửa hàng đồ ăn take-away chỉ rơi vào khoảng 67.800 USD, người thân kiêm luôn nhân viên để chi phí lao động luôn ở mức thấp nhất.

Các quán bar là tâm điểm của đời sống Pháp. Người dân có thể tới đây mua đồ uống, thuốc lá, cá cược đua ngựa, đây toàn là những hoạt động nhiều chủ doanh nghiệp Pháp cấm vì lao động thì nhiều mà lợi nhuận lại ít. 60% những doanh nghiệp bán hàng tại Paris được người châu Á, chủ yếu là người Hoa mua lại. Patrick Loubiere, chủ quán bar Le Celtic người Pháp than thở: “Chẳng còn mấy ai như tôi. Giới trẻ có vẻ không thích kinh doanh vì với nhiều đứa, đó là công việc phải “thức khuya, dậy sớm”, giờ bọn trẻ đang lười dần.” Patrick Loubiere cũng lo lắng con trai của mình không chịu tiếp quản sự nghiệp kinh doanh.

Yves Boungnong, dân nhập cư người Lào, chủ quán bar nhận xét: “Ở đây chỉ có dân nhập cư muốn làm việc chứ không phải người Pháp.”

Những láng giềng ‘ghen ăn tức ở’

Tình trạng người Trung Quốc tiếp quản kinh doanh khiến người dân địa phương chê “giờ đây nhiều nơi kiếm bắp cải Trung Quốc còn dễ hơn kiếm bánh mỳ que Pháp” và tỏ ra bất mãn khi các chủ quán bar Trung Quốc phải phục vụ thêm đồ ăn Pháp với thái độ bất đắc dĩ. Tờ tạp chí Le Point của Pháp còn đăng bài viết mang tựa “Làm thế quái nào họ làm được như vậy?” và liệt ra “năm điều răn” trong cách lao động của người Trung Quốc:

1. Làm việc 80 tiếng/tuần.

2. Ngủ ngay trong cửa hàng.

3. Không phải trả lương nhân viên vì đó là người nhà.

4. Không đóng góp cho hệ thống nhà nước.

5. Không nộp thuế.

Tuy nhiên, kết quả cuộc điều tra hoạt động bất hợp pháp mảng kinh doanh bar tại Paris khởi động vào năm ngoái cho thấy tình trạng trốn thuế tại Trung Quốc cũng chẳng hề phổ biến hơn so với những cộng đồng khác.

Pierre Aidenbaum, thị trưởng the Third Arrondissement – nơi những cửa hàng may mặc người Do Thái bỏ lại từ năm 1950 được người Trung Quốc mua lại, cho rằng cảm giác đó chỉ là sự ganh tị trong khoảng thời gian khó khăn: “Chúng ta đang ganh tị với những người hàng xóm thành công.”

Xung đột giữa người Pháp và Trung Quốc kéo dài một thập kỷ đã được hòa giải sau khi các doanh nghiệp buôn đồng ý đóng cửa vào Chủ Nhật và các xưởng cũng ngừng chạy máy may sau 8h tối. “Nhưng ngày nay sân thượng cà phê của người Hoa còn gây ra lắm tiếng ồn hơn cả các xưởng trước đây.”

Mặt trái của sự chăm chỉ: bóc lột sức lao động

Báo cáo năm 2005 của Tổ chức Lao động Quốc tế tại Geneva cho thấy các nhà hàng, xí nghiệp bóc lột công nhân của người Trung khá coi thường các quy định lao động. Sở dĩ những người dân nhập cư bị bòn rút sức lao động là vì đã lâm vào đường cùng. Những người nhập cư không gia đình đến từ Đông Bắc Trung Quốc thường bị người Ôn Châu coi thường và bóc lột bằng những công việc như bảo mẫu, đầu bếp, giao hàng và thợ móng tay. Nhiều phụ nữ mong muốn giúp đỡ gia đình phải trở thành gái mại dâm để hoàn lại số tiền khi được buôn lậu vào trong nước, thường là trên 12.000 Euros.

“Thành công kinh tế cũng có nhưng chỉ là thiểu số. Rất nhiều người Hoa không có cửa hàng riêng, họ phải làm việc trong các nhà máy, nhà hàng nhỏ và làm việc vặt”, Donatien Schramm, giáo viên tiếng Pháp cho người Trung Quốc mới nhập cư cho biết.

Nhiều dấu hiệu cho thấy thái độ của người Pháp về việc lao động trong thời gian dài đang bắt đầu thay đổi. Lần đầu tiên trong cả nước, những người lao động mở cửa hàng tại nhà đổ xuống đường để phản đối tòa án khi buộc họ phải đóng cửa vào Chủ nhật.

“Người dân Pháp không còn đói kém, nhưng họ phải quay lại với công việc vì những người dân nhập cư luôn sẵn sàng lao động với cường độ và thời gian gấp đôi. Và chẳng mấy chốc họ sẽ trở thành ông chủ.”

Thùy An

Theo Trí Thức Trẻ/BI

read more

Nước Pháp vài nét tổng quan

Ngày làm việc bắt đầu khoảng từ 8 giờ đến 9 giờ và kết thúc khoảng 17 giờ đến 18 giờ. Thông thường người lao động Pháp ăn trưa vào khoảng 13 giờ tại nhà ăn của công ty hoặc tại một quán ăn nhanh ? thường rất đông khách vào giờ đó. Buổi tối, các nhà hát, rạp chiếu phim thường mở cửa vào khoảng 20 giờ đến 21 giờ.

Đi chợ : Các cửa hàng thường mở cửa từ thứ Ba đến 19h30 thứ Bảy. Các siêu thị chỉ đóng cửa ngày Chủ Nhật. Mọi người, ở thành phố cũng như ở nông thôn, thường đi chợ vào sáng thứ bảy hoặc sáng chủ nhật.

Lưu ý : Các viện bảo tàng mở cửa cả ngày thứ Bảy và Chủ Nhật nhưng đóng cửa ngày thứ Ba. Ở tỉnh lẻ các ngân hàng có thể đóng cửa buổi chiều nhưng bạn sẽ tìm thấy máy rút tiền tự động không mấy khó khăn. Các thẻ tín dụng quốc tế Visacard và Mastercard được sử dụng rất rộng rãi tại Pháp.

Hình ảnh đặc trưng của 1 người Pháp, đầu đội mũ bê rê tay cầm bánh mỳ baguette

Phong cách sống

Khác với người Anh, người Pháp ít khi tiếp đón khách xã giao tại nhà. Lần đầu tiên người ta mời khách thường có chút trịnh trọng và phải quen biết một thời gian rồi ngưòi ta mới mời bạn đến nhà. Khi gặp nhau người Pháp thường bắt tay chào nhau.

Khi ăn người ta thường đợi cho tất cả mọi người được phục vụ rồi mới bắt đầu ăn. Nếu bạn muốn hút thuốc thì nên xin phép trước. Không nên gọi điện đến nhà người Pháp sau 22 giờ, và cũng nên tránh đến sớm khi bạn được mời ăn cơm hay đến muộn khi bạn có một cuộc hẹn.

Khi nói chuyện, ngôi “vous” thể hiện sự tôn trọng, kính nể và khoảng cách. Nên dùng “vous” khi nói chuyện với người không thân, lớn tuổi hơn bạn hay là cấp trên của bạn. Ngôi “tu” thể hiện tình cảm, sự thân thiện. Giữa bạn bè thông thường người ta chuyển từ “vous” sang “tu” một cách tự nhiên, nhưng đối với người lớn tuổi hơn thì không nên dùng “tu” khi người đó chưa đề nghị bạn xưng hô như vậy.

Nước Pháp là như thế nào ?

Pháp là một nước nông nghiệp phát triển với những đặc thù riêng của từng vùng. Đất nước công nghiệp hiện đại nhưng Pháp rất chú trọng bảo vệ cảnh quan, bảo vệ các truyền thống của mình. Nhà nước đã lập ra 6 vườn quốc gia, 126 khu bảo vệ thiên nhiên và hơn 400 vùng sinh cảnh. Có hàng nghìn địa điểm còn rất hoang dại mà bạn có thể khám phá : Cao nguyên Larzac, núi lửa Auvergne, đầm Poitevins, vùng Camargue…

 

Nước Pháp có 12 thành phố hơn 350 000 dân, phân nửa dân Pháp sống ở những thành phố hơn 50 000 dân. Riêng vùng Paris chiếm tới gần 10 triệu dân. Các thành phố lớn khác như Marseille, Lyon chỉ có khoảng hơn 1 triệu dân. Xu hướng hiện tại cho thấy ngày càng nhiều người Pháp rời những thành phố lớn để đến với những thành phố trung bình.

Bao bọc bởi 4 biển (biển Bắc, biển Manche, biển Atlantique và biển Địa Trung Hải), Pháp có tới 5 500 km bờ biển: vùng Bretagne nổi tiếng bởi những bờ biển hoang dã, Landes có những bờ biển rất dài và Địa Trung Hải quanh năm có nắng ấm.

Mỗi người dân đều tự hào về làng mình, vùng của mình, đặc sản hay rượu vang của vùng. Chính Đại tướng DE GAULLE cũng đã phải thốt lên : “Làm sao mà điều hành được một đất nước có tới 400 loại phomát khác nhau ?”.

Thời tiết thì sao ?

Chỉ nhỏ bằng 1 phần 7 Quebec, nhưng nước Pháp có khí hậu và thiên nhiên rất đa dạng. Nhiệt độ đo bằng đơn vị độ C (0oC tương đương với 32oF).

Biển Atlantique và biển Manche làm cho phía Tây có khí hậu đại dương ẩm và ôn hoà. Mùa đông ở Rennes, Brest, Caen hay Rouen, thường không lạnh lắm, đôi khi có sương mù còn mùa hè thì mát. Xuôi xuống dọc theo bờ biển, giữa Nantes và Biarritz, bạn sẽ gặp những mùa hè rất đẹp. Bờ biển Landes là một địa điểm lướt sóng nổi tiếng thế giới.

Vùng Trung Tâm và phía Đông nước Pháp có khí hậu lục địa. Mưa không nhiều và mùa đông rất lạnh. ở Strasbourg, nhiệt độ có thể hạ xuống tới âm 15 độ C. Các núi : Massif Central, Jura, Alpes, Pyrénées, có tuyết phủ trong vòng nhiều tháng: đó chính là lúc bạn có thể đi trượt tuyết !

Ở phía Nam và đảo Corse là khí hậu Đại Trung Hải, mùa hè rất nóng và mùa đông thì không lạnh lắm. Khách du lịch của cả Châu Âu đều quy tụ về những bãi biển vùng này từ tháng 5 đến tháng 9.

Theo edufrance.fr

read more

Phong tục đón Giáng Sinh ở Pháp

Vậy là giáng sinh đang đến rất gần rồi. Hôm nay Văn hóa Pháp xin được giới thiệu cho các bạn đã và đang sinh sống tại đây một số phong tục truyền thống trong lễ Giáng sinh tại đây. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu nhé!

Ở Pháp, Giáng sinh là khoảng thời gian dành cho đoàn tụ gia đình và cho sự vị tha, bởi tình cảm gia đình, bởi những món quà và nến giáng sinh cho trẻ nhỏ, những đồ bố thí cho người nghèo, Lễ thánh lúc nửa đêm, và Bữa ăn đêm Noel (La Réveillon)

Bàn tiệc đêm giáng sinh

Lễ Giáng sinh ở Pháp rất đa dạng theo các vùng miền. Phần lớn các tỉnh ở Pháp tổ chức Giáng sinh vào ngày 25 tháng 12, là ngày bắt đầu của kì nghỉ. Tuy nhiên, ở phía Đông và phía Bắc nước Pháp, mùa giáng sinh bắt đầu vào ngày 6 tháng 12, Lễ thánh Nicolas, và ở một số tỉnh còn có Lễ Mừng Ba Vua (tức các chiêm tinh đi tìm chúa Jesus hài đồng)là một trong những kỳ nghỉ lễ quan trọng nhất trong mùa giáng sinh. Ở Lyon, ngày 8 tháng 12 là ngày Lễ hội Ánh sáng, khi mà người Lyon bày tỏ lòng thành kính với Trinh nữ Maria bằng cách đặt những cây nến trên bậu cửa sổ để thắp sáng thành phố.

*Lễ Mừng Ba Vua thường được tổ chức vào ngày mồng 6 tháng 1, nhưng ở một vài nơi tại Pháp, lễ này được tổ chức vào ngày Chủ nhật đầu tiên sau ngày 1 tháng 1.

Hình ảnh 3 Vị vua trong 1 bộ phim Pháp ( Les Rois Mages )

 

 

Giáng sinh Truyền thống của người Pháp

 

Trẻ em Pháp đặt những đôi tất phía trước lò sưởi, với hi vọng rằng Ông già Noel sẽ cho chúng những món quà. Kẹo, trái cây, các loại hạt, và những đồ chơi nhỏ cũng sẽ được treo trên cây qua đêm. Ở một số vùng còn có Ông già ba bị (Père Fouettard) , người chuyên đi đánh đòn những trẻ em hư .

Vào năm 1962, một đạo luật được thông qua, nói rằng tất cả những lá thư gửi cho Ông già Noel sẽ phải được trả lời bằng một tấm thiệp mừng. Khi cả một lớp học viết một lá thư, mỗi em học sinh sẽ được nhận một tấm bưu thiếp trả lời riêng.

 

Bữa ăn Đêm giao thừa

Mặc dù càng ngày càng có ít người Pháp tham gia Lễ thánh lúc nửa đêm vào dịp giáng sinh, nhưng nó vẫn là một phần quan trọng trong Giáng sinh với rất nhiều gia đình. Nối tiếp đó là một bữa tiệc lớn, gọi là Le Réveillon (từ động từ réveiller, nghĩa là thức dậy hay hồi sinh). Le Réveillon có ý nghĩa tượng trưng cho ngày Chúa Kito ra đời và là đỉnh điểm ẩm thực trong mùa, khi mà bạn có thể thưởng thức đồ ăn ở nhà, ở nhà hàng hay ở bất kì quán cà phê nào, tất cả đều được mở qua đêm. Mỗi vùng ở Pháp có một danh sách thực đơn riêng dành cho ngày lễ Giáng sinh truyền thống, với những đĩa đầy đồ ăn như ngỗng, gà, gà trống thiến, gà tây nhồi hạt dẻ, hàu, và boudin blanc (tương tự với bánh pudding trắng)

 

Tráng miệng ngày Giáng sinh ở Pháp

Trải dài theo mùa Giáng sinh, ở Pháp có một số món tráng miệng truyền thống như sau:

  • La bûche de Noël – Bánh khúc củi - Một chiếc bánh ga tô  làm bằng sô cô la và hạt dẻ. tượng trưng cho những khúc gỗ được đun cháy trong lò sưởi
  • Le pain calendal (ở miền Nam nước Pháp) – Ổ bánh mì giáng sinh, một phần theo như truyền thống thì sẽ được dành tặng người nghèo

Bánh khúc củi

  •  La Galette des Rois (ở Epiphany) – Bánh tròn được cắt thành từng miếng nhỏ, và được chia bởi một đứa bé, gọi là Ông Vua Con hoặc là Tiểu Nhật, giấu dưới gầm bàn. Bất cứ ai tìm thấy hạt đậu – sự quyến rũ ẩn bên trong – sẽ trở thành Vua hoặc Nữ hoàng, và có thể chọn bạn tình.

 Đồ trang trí giáng sinh ở Pháp

Cây giáng sinh là đồ trang trí chính trong nhà, ở trên đường phố, các cửa hiệu, công ty và cả các nhà máy. Cây giáng sinh xuất hiện lần đầu ở Alsace vào thế kỷ 14, được trang trí bởi những trái táo, hoa giấy và ruy băng, và được giới thiệu ở Pháp vào năm 1837.

Một điều rất quan trọng trong giáng sinh ở Pháp là việc lấp đầy nhà trẻ bằng những bức tượng nhỏ, những thứ thường xuất hiện ở nhiều nhà thờ và các khu dân cư. Các nhà trẻ thường dựng những vở kịch hoặc múa rối dựa trên những câu chuyện về Giáng sinh và thường được biểu diễn để dạy cho bọn trẻ hiểu về ý nghĩa quan trọng của ngày lễ kỉ niệm này.

Nhành tầm gửi sẽ được treo trước cửa ra vào suốt dịp Giáng sinh để mang lại may mắn an lành cho cả một năm sau đó.

Vòng hoa tầm gửi

Sau Đêm giao thừa, người Pháp có phong tục đặt một cây nến đang cháy để phòng trường hợp Trinh nữ Maria ghé qua.

Mai Thùy Linh

 

read more

Nỗi niềm của kẻ du học xứ người!

Uh rồi sẽ thế nào nhỉ…hình dung nhé…có lẽ sẽ là như thế này này…
Du học có nghĩa là mổi buổi sáng thức dậy, cảm giác đầu tiên sẽ là sự cô đơn, rồi tự hỏi mình đang ở đâu và sắp làm gì. Nhìn ra cửa sổ thấy sương lạnh buốt và biết mình có một ngày dài để chiến đấu. Nghe tiếng mình nhỏ nhẹ trong lòng, ráng lên nào, sống vì tương lai. ..
Du học có nghĩa là sẽ đeo balô trên lưng và sách nặng cầm trên tay, bước vào cổng trường và nhớ ngày xưa mình đi học còn vì niềm vui được gặp bạn bè mỗi ngày. Bây giờ mình đi học, cũng vì niềm vui ấy ở thì tương lai..

Du học có nghĩa là sẽ có ngày bật khóc, chỉ còn cảm giác run lên và sự trống rỗng trong đầu, buồn bã, cô độc và bi quan! Đây đâu phải là mình?

Du học có nghĩa là da sẽ trắng. Gió lạnh thổi tan nắng mỏng manh khiến da vàng cũng thành trắng xanh, trắng muốt. Và gió thổi bay cả những gân hồng ngọt ngào của một đất nước xa xôi, thổi khô nước mắt, lạnh tình người và lạnh trái tim.

Du học có nghĩa là một buổi trưa lang thang trên sân trường, ngồi nói chuyện với bạn hay chỉ có mình mình trong thư viện. Tất cả đều không mang cảm giác ĐỦ! Chỉ biết mình đang sống tạm, sống thiếu thốn tình cảm, sống để sau này sẽ được sống ĐỦ!

Du học có nghĩa là cơm trắng ngon hơn hamburger, pizza không bằng bánh mỳ, và pasta hay mì Ý cũng kô sánh được với bát bún gà giản đơn. Đi nhà hàng nhìn 1 menu dài đằng đặc nhưng lại chỉ thấy thèm những món ăn mẹ nấu..

 

Du học có nghĩa là sẽ phải nhìn theo cái vẫy tay xa xăm của người thân sau lớp kiếng ngăn cách ở sân bay, là nụ cười và lời chúc của bạn tiễn đưa, là nước mắt của mình sau lớp chăn bông dầy, là câu hứa năm sau gặp lại bật ra trên những đôi môi run, là thời gian rất dài…

Du học có nghĩa là tức tối khi muốn viết câu văn hay mà từ vựng lại nằm đâu đó quá xa trong cuốn từ điển dày cộm, là mệt mỏi khi quyển sách lịch sử quá dày mà mắt đã đỏ vì thức khuya, là ngu ngơ tập phát âm thêm một thứ ngôn ngữ khác nữa ngoài tiếng Anh và tiếng Việt, là lóng ngóng thức cả đêm để hoàn thành một bài assigment, là mới toanh trong 1 ngôi trường và những luật lệ.

Du học có nghĩa là lớn lên. Cầm dao xắt hành và ôm đũa chiên cơm, nặn bột làm bánh bao và cookies. Lấy giấy tờ và đôi co vì một quyền lợi, nắm tương lai trong tay và tự đóng khuôn để đúc chính mình, rớt vào một mặt khác của trái đất, sẽ nhận thấy những điều mình hiểu lâu nay không đơn giản như mình hiểu, sợ hãi trước cuộc đời nhưng nôn nóng muốn bước vào đương đầu với nó.

co-don-du-hoc

Du học có nghĩa là sẽ lo lắng khi một người bạn đóng cửa blog hay không trả lời message của mình trong Yahoo Messenger. Thấy bạn mình xa và mình thì bất lực… Và yên tâm khi cánh cửa lại hé mở, thở phào, uh bạn không sao, mỉm cười, lại được đọc về bạn nữa rồi, nháy mắt, bọn mình đâu có xa…

Du học có nghĩa là sẽ chỉ được nhìn bố mẹ qua khung webcam mờ nhỏ xíu trên màn ảnh vi tính và nghe mẹ cười hiền, mấp máy con đừng lo trong điện thoại. Nhưng sau lưng, bố mẹ đang phải vật lộn với những núi đá nặng trịch của cuộc đời, còn trước mặt mình lại là tương lai thênh thang mở rộng. Má ấm lên giọt nước mắt, vì tình yêu bao la có nghĩa là hy sinh với nụ cười trên môi..

Du học có nghĩa là tự hào. Tự hào thấy mình thay đổi, tự hào thấy mình đang lớn, tự hào vì mình được yêu thương

Du học có nghĩa là tự hứa nhiều lắm. Tự hứa với mình, với người ta, với gia đình, với bạn bè. Tự hứa không được lãng phí những gì đã hy sinh. Tự hứa và tự ráng hoàn thành lời hứa.

Du học có nghĩa là đi XA học. Là đi học ở xa. Là đi học ở rất xa. Là đi học ở rất rất xa…

Far from home,self-reliant. Never forget difficult time to strive for mastery and future!!!

Try ur best n never say repent!!!

By :Ha Tien Cuong ( Internet )
read more

Nước Pháp : Vương quốc của nghịch lý ẩm thực

Vào năm 2010, nghệ thuật ẩm thực của Pháp từng được UNESCO liệt vào hàng Di sản văn hoá phi vật thể của nhân loại. Trong số 10 nhà đầu bếp nổi tiếng nhất thế giới hiện giờ, có đến 5 nhân vật là người Pháp. Nhưng đó là bề nổi, bởi vì khi ta nhìn kỹ lại, nước Pháp đang đứng trước nhiều nghịch lý mà chưa có nhà nghiên cứu xã hội nào có thể giải thích nổi.

Du khách nước ngoài đặt chân đến Paris sẽ không khỏi ngạc nhiên khi thấy thủ đô nước Pháp tràn ngập các cửa hàng bán thức ăn nhanh (fast food). Theo một phóng sự điều tra gần đây chiếu trên đài truyền hình France 2, thì nếu phải so sánh về mật độ dân cư, thì Paris đứng hàng thứ ba tại Châu Âu sau Luân Đôn và Amsterdam. Câu hỏi đặt ra là vì sao thủ đô của ngành ẩm thực lại có nhiều tiệm bán thức ăn nhanh như thế ? Và đó là nghịch lý đầu tiên.

Nghịch lý thứ nhì là ngành ẩm thực của Pháp nổi tiếng trên thế giới nhờ các món ăn ngon, nhưng thực tế đời sống muốn rằng dân Pháp ngày càng ít nấu nướng. Nếp sống thành thị khiến cho mọi người chạy đua với đồng hồ, thời gian đi chợ làm bếp trong tuần giảm đi một nửa.

So với thế hệ trước, lớp thanh niên thời nay ít còn bỏ công nấu những món cầu kỳ, công phu. Yếu tố này phần nào giải thích vì sao các chương trình truyền hình thực tế như Masterchef hay là Le meilleur pâtissier de France lôi cuốn đông đảo khán giả, không chỉ riêng gì các bà nội trợ mà kể cả giới trẻ.

Chương trình truyền hình MasterChef ở Pháp

Chương trình truyền hình MasterChef ở Pháp

Nếu như ở nhà, các hộ gia đình ít còn làm bếp, nhất là ít còn nấu các món công phu, vậy thì tại sao không rủ nhau đi nhà hàng cho chắc ăn !!! Coi vậy mà không phải vậy, bởi vì theo một cuộc điều tra gần đây của tạp chí l’Expansion, cứ trên 10 nhà hàng ở Paris, là có đến 7 tiệm dọn cho thực khách các món ăn làm sẵn.

Các món làm sẵn ở đây hiểu theo nghĩa đồ đông lạnh hay là các món đã nấu xong, chỉ cần đút lò nướng hay đem ra hấp nóng lại bằng lò vi ba. Các món này do ngành công nghiệp thực phẩm chế biến, trước kia chủ yếu dành để phục vụ cho tập thể như trong các cantine, nay lại xuất hiện trên thực đơn các hàng quán như theo lời giải thích của anh Alexandre Talard, một chủ tiệm ăn Pháp ở Paris quận tư :

Có nhiều nhân viên đại diện cho các hãng chế biến thực phẩm thường xuyên đi chào hàng bỏ mối. Hầu như tuần nào cũng có một người đến quán ăn chúng tôi để tìm cách bán cho chúng tôi các sản phẩm làm sẵn trên catalogue của họ. Có cả thức ăn tươi và các món đông lạnh, tất cả đều đã được nấu sẵn. Trong thuật ngữ chuyên ngành, người ta phân lọai và gọi đó là các sản phẩm hạng tư, tức là các món ăn nấu sẵn đóng hộp hay bọc bao. Khi ăn thì chỉ cần mở ra hâm nóng lại bằng chưng cách thủy, máy vi ba hay lò nướng. Một khi đã nóng thì chỉ cần bỏ vào đĩa rồi dọn ra cho thực khách.

Quyển catalogue của các hãng chế biến thực phẩm có đến hàng trăm món như vậy, từ các món khai vị, các món chính cho đến các món tráng miệng. Nói chung là món nào cũng có. Theo tôi, điều đó đặt ra khá nhiều vấn đề. Đầu tiên hết là khách hàng. Một thực khách chịu bỏ tiền ra đi ăn tiệm, họ muốn ăn những món họ không biết làm ở nhà và do chính tay nhà đầu bếp nấu lấy, chứ không ai mà muốn ăn các món nấu sẵn đem ra hâm lại.

Kế đến nữa là trách nhiệm nghề nghiệp, bởi vì nó đặt ra vấn đề cạnh tranh không lành mạnh. Một tiệm ăn có mướn đầu bếp thực thụ không nhất thiết phải có bằng cấp chuyên môn, nhưng có tài hay biết nấu ăn, trong trường hợp này, chủ tiệm ăn phải trả lương xứng đáng cho nhà đầu bếp.

Trong khi đó một tiệm ăn chỉ dọn các món ăn nấu sẵn mua từ catalogue, dù chỉ là một phần hay toàn phần thực đơn, thì chủ nhà hàng không cần phải mướn đầu bếp, mà họ có thể tự mình hâm nóng lấy hay mướn một nhân viên làm công việc này với đồng lương rẻ mạt. Theo tôi thì một người thật sự thích nấu ăn, thích làm nghề nhà hàng sẽ chẳng bao giờ làm như vậy.

Sở dĩ có hiện tượng này một phần là vì ngành công nghiệp chế biến thực phẩm bắt rễ để rồi chi phối ngành kinh doanh nhà hàng. Nhưng bên cạnh đó, thực tế đời sống khiến cho một số người ở Pháp mở tiệm ăn, cho dù nấu nướng không phải là sở trường của họ.

Món gan ngỗng đặc sản của vùng Tây Nam Pháp

Món gan ngỗng đặc sản của vùng Tây Nam Pháp

Thời buổi khó khăn, việc làm không dễ kiếm : Chính phủ ưu đãi thuế khóa và khuyến khích người dân tự lập công ty, một số người lao vào kinh doanh nhà hàng, đôi khi do thiếu kinh nghiệm tay nghề, nên đơn giản nhất là mua các món ăn làm sẵn. Về điểm này, ông Aymeric Mantoux, đồng tác giả của quyển sách mang tựa đề ‘‘Le livre noir de la gastronomie française’’ (Sổ đen của Nghệ thuật ẩm thực Pháp – nhà xuất bản Flammarion) cho biết nhận xét của mình :

Dĩ nhiên là nghệ thuật ẩm thực của Pháp vẫn có một tầm ảnh hưởng lớn trên thế giới. Tuy nhiên, chỉ cần quan sát thực trạng xã hội Pháp là ta có thể thấy ngay vấn đề. Nước Pháp có khá nhiều nghịch lý : bàn về chuyện ăn uống thì các công ty tuyển dụng nhiều nhân viên nhất tại Pháp lại là các cửa hiệu dây chuyền bán thức ăn nhanh.

Có người giải thích rằng nước Pháp hàng năm thu hút hàng chục triệu lượt du khách, và các tiệm bán thức ăn nhanh nhằm để phục vụ giới trẻ hay tầng lớp du khách không có nhiều tiền trong túi. Theo tôi, thì vấn đề phức tạp hơn nhiều, khó thể nào mà giải thích một cách đơn giản như vậy.

Dù gì đi nữa, số lượng các quán bán thức ăn nhanh được khai trương hàng năm gia tăng đều đặn, so với các tiệm ăn nhà hàng. Một nghịch lý khác là trên đài truyền hình, ngày càng có nhiều chương trình nói về bếp núc hay thi đua nấu ăn, trong khi các gia đình thì lại ít dành thời gian để làm bếp. Xem qua những chương trình truyền hình thực tế, khán giả có cảm tưởng là nấu ăn rất dễ. Họ quên rằng nấu ăn ngoài yếu tố thời gian, còn đòi hỏi sự ‘‘khéo tay hay làm’’.

Ở trình độ chuyên môn, thì nấu ăn nhất là các món ăn của Pháp lại càng đòi hỏi nhiều kỹ năng, mà không phải ai cũng có thể nắm vững một sớm một chiều. Các nhà sản xuất chương trình truyền hình không ý thức được trách nhiệm, khi nói rằng bạn có thể học khóa cấp tốc trong hai tháng để rồi mở quán ăn phục vụ khách hàng. Ngoại trừ trường hợp bạn có tài nấu ăn, hoặc là thích nấu ăn và tự học lấy ở nhà, thì bạn khó thể nào mà nắm vững được hết các nét cơ bản nhất trong cách nấu các món ăn theo kiểu Pháp.

Về phần mình, nhà phê bình ẩm thực Périco Légasse, tác giả của quyển sách mang tựa đề ‘‘Le Dictionnaire impertinent de la gastronomie’’ phân biệt rõ ràng hai xu hướng đối chọi nhau trong ngành ẩm thực của Pháp hiện nay. Một bên là xu hướng ‘‘tự mình nấu lấy’’ từ đầu đến cuối, và một bên là xu hướng gọi là ‘‘ghép lại’’ khi sử dụng một số thành phần do công nghiệp thực phẩm chế biến :

Hơn bao giờ hết, nước Pháp đang đứng trước một nghịch lý. Đó là người dân Pháp, ở một xứ nổi tiếng trên thế giới nhờ nghệ thuật nấu nướng lại ít khi nào được ăn ngon. Trong khi đó thì nhờ vào trường phái ẩm thực của Pháp, người dân các nước ngoài lại được dịp khám phá nhiều hương ngon vị lạ.

Theo tôi, các giá trị của văn hóa ẩm thực của Pháp đang dần dần bị mai một. Chuyện ăn uống không chỉ đơn thuần là món ăn nằm trong đĩa, dọn ra trên bàn, mà văn hóa ẩm thực còn bao gồm nhiều yếu tố ở xung quanh. Khi nhắc tới nghệ thuật sống của người Pháp, người nước ngoài nhắc tới cách tiếp cận, cách hưởng thụ cũng như cung cách của người Pháp khi họ ngồi vào bàn ăn.

Các hộ gia đình ngày càng ít làm bếp, và có xu hướng mua ở siêu thị các món chế biến sẵn. Chúng ta nên làm thế nào để truyền đạt những kiến thức cơ bản nhất cho lớp trẻ : nhiều em nhỏ không thích ăn trái cây tươi do cha mẹ cứ cho ăn các món làm sẵn, loại dầu giấm ăn kèm với sà lách mua ở ngoài siêu thị có mùi vị nhân tạo, trong khi tự mình pha dầu giấm rất dễ làm và ta có thể thay đổi hương vị với hàng chục loại dầu và giấm khác nhau.

Những thí dụ đơn cử ở đây cho thấy là ta có thể dùng một phần các thực phẩm làm sẵn khi thiếu thời gian hay vì chúng rất tiện dụng. Nhưng khi ta có một chút thời gian thì nên để dành nó để nấu những món ăn, dù rất là đơn giản vì qua đó ta biết được đâu là những hương vị tự nhiên, đâu là mùi nhân tạo. Đó cũng là những giây phút chia sẻ giữa bạn bè, người thân. Hơn bao giờ hết, các nhà đầu bếp trứ danh của Pháp được tán tụng khen thưởng ở nước ngoài, trong khi đó ở trong nước lại có ít sáng kiến như chương trình Tuần lễ của khẩu vị để giúp cho lớp trẻ khám phá hương vị của các đặc sản địa phương hay là những món ăn do bàn tay đầu bếp nấu lấy.

Nhà sử học Alain Alain Drouard, làm việc cho cơ quan quốc gia CNRS, tác giả của quyển sách ‘‘Le mythe gastronomique français’’ chỉ chia sẽ một phần quan điểm của ông Périco Légasse. Để tránh sự nhầm lẫn ông phân biệt rõ rệt một bên là nghệ thuật ẩm thực (gastronomie hay haute cuisine) theo cách gọi của giới phê bình khi nhắc đến các nhà đầu bếp trứ danh. Và một bên là các món ăn thường ngày của người Pháp.

Món gà quay đặc biệt thường ăn trong những dịp lễ lớn, như Đám cưới, Giáng sinh

Món gà quay đặc biệt thường ăn trong những dịp lễ lớn, như Đám cưới, Giáng sinh

Bởi vì theo ông nếu không tách biệt hai vế này ra thì một cách tương tự người ta có thể nói : Pháp là xứ sở của thời trang hạng sang (haute couture) nhưng phụ nữ Pháp chưa chắc gì đă ăn mặc đẹp, tức là so sánh những gì không so sánh được.

Nghệ thụât ẩm thực của Pháp đã thay đổi một cách sâu rộng. Hiện giờ ngành này đã trở thành một ngành công nghiệp cao cấp, hướng về xuất khẩu với nhiều thương hiệu nổi tiếng do những nhân vật trứ danh đứng đầu. Họ y như là những ‘‘ngôi sao’’ hay thần tượng, thường xuyên được báo chí phỏng vấn, đăng chân dung trên trang bìa. Ở đây tôi nghĩ đến các thương hiệu như Alain Ducasse, Pierre Hermé hay Bernard Loiseau. Những gương mặt như vậy có một vai trò quan trọng, bởi vì họ quảng bá hình ảnh của ngành ẩm thực Pháp ở nước ngoài.

Nhưng chúng ta cũng đừng quên rằng số thực khách đi ăn ở nhà hàng 3 sao theo cách xếp hạng của sách hướng dẫn Michelin chỉ tương đương với 1% dân số nước Pháp. Điều đó có nghĩa là nghệ thụât ẩm thực của Pháp trước hết là một tủ kính trưng bày, qua đó các nhà đầu bếp trứ danh cho thấy cái sức sáng tạo của họ. Nhưng đổi lại ở cương vị này, thì họ phải có trách nhiệm trong việc truyền đạt kiến thức, và khuyến khích lớp trẻ đi lên. Tôi không tán đồng việc một số nhà đầu bếp trứ danh ký hợp đồng với các tập đoàn chế biến thực phẩm để cho ra đời các sản phẩm làm sẵn, với khẩu vị nhàn nhạt đồng đều nhau và như vậy đi ngược lại với một số nguyên tắc tối thiểu của một nhà làm bếp.

Bởi vì như vậy, nhà đầu bếp chỉ kinh doanh hình ảnh và thương hịêu của mình chứ không thật sự làm công việc bếp núc theo đúng nghĩa của nó. Một yếu tố khác nữa là xã hội Pháp đã thay đổi cách nhìn về chuyện ăn uống. Nếp sống hiện đại ưu tiên về vấn đề tranh thủ để tiết kiệm thời gian, và do gắn liền với thời gian, cho nên chuyện nấu nướng, làm bếp được xem như là một thú tiêu khiển, một trò giải trí.

Ngày xưa các chương trình truyền hình dạy bếp núc gia chánh hướng dẫn các bạn nội trợ làm bếp cho khéo hơn. Ngày nay, chuyện làm bếp được dàn dựng hoành tráng ngoạn mục qua các show truyền hình. Điều đó khiến cho du khách nước ngoài khi lần đầu tiên đến Pháp, có cảm tưởng có một sự khác biệt một trời một vực giữa hình ảnh quảng bá và những gì họ chứng kiến tận mắt, do họ không phân biệt được đâu là chuyện thường nhật, đâu là điều ngoạn mục.

Nếu như hiện giờ ngành công nghiệp thức ăn làm sẵn chi phối ngành kinh doanh nhà hàng tại Pháp khiến cho nhiều người đâm ra hoài nghi, không biết là món ăn có phải là do đầu bếp làm hay không. Hiện giờ tại Pháp đang có một phong trào vận động để thúc đẩy việc thành lập nhãn hiệu gọi là “fait main, fait maison” tức là do chính đầu bếp nhà hàng nấu lấy, chứ không phải là đồ làm sẵn.

Chừng nào chưa có một nhãn hiệu như vậy thì chắc ăn nhất vẫn là nhờ thổ địa, tức là cư dân sống tại chỗ dẫn đi ăn tại những nơi mà họ thường hay lui tới. Cộng đồng cư dân mạng Tripadvisor cũng có nhiều đóng góp bổ ích, do tập hợp nhiều ý kiến của các du khách khắp nơi về một quán ăn hay một khách sạn. Có người nói đùa rằng, kể từ khi các món ăn làm sẵn bắt đầu xuất hiện trên các thực đơn nhà hàng Pháp, thì các nhà đầu bếp bây giờ không còn làm bếp … mà chỉ làm biếng.

Nguồn www.rfi.fr 

read more

Paris, một thoáng bình yên …

Paris, kinh đô ánh sáng, thành phố của những nhãn hiệu thời trang nổi tiếng, của tuần lễ thời trang Paris xa hoa, của những nhà hàng ẩm thực Pháp đã làm nên thương hiệu trên khắp thế giới.

Đó dường như là cảm nhận chung của cả thế giới về thủ đô Paris, biểu tượng của nước Pháp. Nhưng sau một thời gian dài sống ở Paris, điều làm mình nhớ nhất về thành phố này khi đi xa không phải một Paris với đại lộ Champs-Elysées tráng lệ cùng hàng loạt các cửa hiệu hàng xa xỉ, không phải Galeries Lafayette lúc nào cũng đông nghịt du khách nước ngoài hay khu phố Oberkampf nhộn nhịp với thật nhiều những quán bar và nhà hàng… mà là Paris của dòng sông Seine bình yên, của những công viên nhỏ vào mùa lá rụng đẹp đến xao lòng, của những hàng cây trải dài trên con đường về nhà thân quen.

 

Chẳng thể kể hết những địa điểm du lịch ở thủ đô Paris vì nơi nào cũng như đã đi vào trang sách của các nhà văn nổi tiếng. Dạo một vòng quanh thành phố, cũng như đi trên vòng quay ngựa gỗ : những ánh đèn lung linh, những kỷ niệm và cảm xúc chầm chậm trôi.

Đến với Quartier Latin, một trong những khu phố cổ của Paris nổi tiếng thế giới, là đến với Le Panthéon, với quảng trường của đại học Sorbonne cổ kính từ thế kỉ 17, vườn Luxembourg, đại lộ Saint-Michel với những hiệu sách cổ gợi nhớ về Paris của một thời xa xưa.
Có những  buổi chiều lang thang gần đài phun nước Saint-Michel, nghe nhạc ngoài trời, nhâm nhi ly kem Ý trên tay, ngắm nhìn dòng người qua lại, lòng thầm ước giá thời gian ngừng lại nơi đây… Hay những chiều đông Paris giá lạnh, ngồi thưởng thức tách chocolat viennois nóng hổi trong quán Café de Flore, được  xây từ năm 1885 trên đại lộ Saint-Germain, tự dành cho mình một khoảng lặng giữa những bao nhiêu lo toan, dự định.

Đi dọc sông Seine, qua cầu Pont des Arts, đi qua tòa thị chính Hôtel de ville ngắm nhìn đài phun nước hay dạo quanh Notre-Dame de Paris, tay cầm máy ảnh ghi lai những khoảnh khắc đẹp của Paris, để một lần nữa được có cảm giác làm khách du lịch trên chính mảnh đất mình đang sống, để tự mình khám phá vẻ đẹp của thành phố  này.

Góc nhìn từ nhà thờ đức bà

Bờ sông Seine về đêm, nhắm mắt hít một hơi thật dài, cảm nhận cơn gió mùa hè miên man trên mái tóc, để thấy lòng bình yên trở lại sau những trăn trở của  cuộc sống. Dạo bước qua quảng trường Trocadéro, leo lên trên đỉnh tháp Eiffel, để được ngắm nhìn vẻ đẹp lung linh của  thành phố  không ngủ qua lớp cửa  kính.

Bước chân theo dòng người đổ về khu trung tâm mua sắm Châtelet Les Halles, rẽ qua thư viện Pompidou xem những nghệ sỹ đường phố biểu diễn, để được thưởng thức những tài năng xuất chúng giữa cuộc sống đời thường.

Ở thành phố này, nơi mà những tuần đẹp trời trong mùa hè chắc chỉ đếm được trên đầu ngón tay, ngoại trừnhững năm nắng nóng bất thường, thì tháng 7 vẫn thấy dân Paris khoác trên người chiếc áo lạnh, và vào tháng 9 thì các cửa hàng đã rục rịch chuẩn bị bán quần áo mùa đông.

 notre-dame-de-paris

Trời Paris mùa này mưa nhiều, cơn mưa đưa bước chân người hối hả hơn. Ngắm mưa rơi không ngừng, lại thấy thêm trân trọng những ngày nắng hiếm hoi. Vài tia nắng vàng cũng đủ để tạo niềm hứng khởi, là động lực để bắt đầu một ngày mới với nhiều đam mê hơn.

Paris, không có nhiều nắng vàng chói chang rực rỡ, không có cánh đồng hoa oải hương ngút ngàn như Aix-en-Provence, không có bãi biển trải dài nước xanh màu ngọc bích như Nice hay Cannes, Paris có những sắc màu riêng mà mỗi người tự cảm nhận bằng trái tim mình, bằng tình yêu với thành phố  rộng lớn này.

 Bao-tang-louvre-paris

Paris rộng lớn quá, đủ lớn để mỗi lần có dịp đi dạo quanh thành phố, vẫn cảm nhận được  chút gì đó mới lạ, một góc nào đấy chờ ta khám phá.

 

Đã có lúc phải rời xa mảnh đất này, đến với một vùng trời miền Nam đầy nắng, và rồi lại quay lại nơi đây. Đi rồi quay lại, để tự học cách hiểu và yêu mảnh đất, con người nơi này nhiều hơn. Đi xa để biết mình nhớ Paris thật nhiều.

Như cảm nhận của nhiều người, kể cả người Pháp, người Paris lạnh lùng và cao ngạo quá, thủ đô Paris xô bồ và ồn ào quá. Nhưng phải chăng sau cái vẻ lạnh lùng và cao ngạo ấy, vẫn ẩn chứa những nét rất riêng nồng ấm tình cảm mà mình cảm nhận từ những người bạn Paris.

 goc-pho-latin-paris

Đành rằng nhịp sống nơi đây với bao lo toan cuốn theo từng bước chân hối hả, khiến con người ta nhiều lúc quên đi cảm giác được hưởng thụ cuộc sống, nhưng lúc nào đấy xin bạn dành ra một chút thời gian thôi, một khoảnh khắc ngắn ngủi để cảm nhận mộtParis tràn đầy sức sống, đa sắc màu mà cũng thật dịu dàng bình yên quá đỗi…

Nguồn uevf.org

read more

Chuyện cổ tích đời tôi

Ai cũng nghĩ du học Pháp là dành cho các bạn con nhà có điều kiện, học chương trình tiếng Pháp, còn mình thì không. Nhưng nước Pháp công bằng, tình người nhân đạo đã chắp cánh giấc mơ bé con của mình.

Ngày xưa em bé, đã ước mơ gì?
Còn anh mơ ước sẽ được bay xa
Đến những cánh đồng, đến những mặt hồ tận nơi cuối trời
Hát với gió ngàn, hát với người yêu dấu…

Người mình yêu dấu ở đây chính là papa của mình. Cả đời hy sinh vì con cái đến cái áo sơ mi mặc cả mấy năm vẫn chưa dám sắm một cái mới. Con muốn một ngày nào đó không xa sẽ được cùng papa đi thăm những cánh đồng vàng rực nở đầy hoa nơi con mỗi ngày đi làm đều ngang qua, để papa thấy những gì con đã làm được sau tất cả những hy sinh vất vả mà papa dành hết cho con.

x
Nước Pháp công bằng, tình người nhân đạo đã chắp cánh giấc mơ bé con của mình. 

Ngày còn bé, mình rất thích ăn bánh mì, nhiều lúc chán cơm thèm… bánh mì, cứ đòi papa mua bánh mì ăn suốt cả tuần. Papa hay chọc sau này chắc mày đi Pháp quá. Câu nói này gieo vào đầu chú bé “mê bánh mì” một giấc mơ mà mình vẫn gọi tên giấc mơ Pháp.

Nhà mình rất nghèo, phải ở nhà thuê, nhà mướn mà ký ức tuổi thơ mình lớn lên in dấu không dưới chục lần chuyển nhà, cho nên câu nói vui ngày nào của papa giờ thành hiện thực thì đó hơn cả một câu chuyện cổ tích. Bởi lẽ ai cũng nghĩ du học Pháp là dành cho các bạn con nhà có điều kiện, học chương trình tiếng Pháp còn mình thì không. Nước Pháp công bằng, tình người nhân đạo đã chắp cánh giấc mơ bé con của mình.

Vì tương lai của chính mình, mình đã bỏ ngoài tai những lời bàn tán của thiên hạ đại loại như nghèo mà đua đòi du học, để chọn con đường riêng. Thật ra đi ngược dòng thế hệ từ tiếng Anh qua tiếng Pháp là một lựa chọn đầy rủi ro, nhưng trong cái rủi luôn có cái may. Nếu đi con đường ít ai chọn thì rõ ràng con đường ấy sẽ bớt chật chội và không cần phải giành đường, lấn tuyến dễ gây va chạm với nhiều người khác.

Đó là lý do giải thích cho cái sự “khùng” của mình 5 năm về trước khi quyết định đi học Pháp. Và cái kiểu “khùng” này vẫn còn tiếp diễn trong cuộc thi viết này, trong khi mọi người ra sức viết thật hay, chứa chan cảm xúc về nước Pháp đầy lãng mạn thì mình lại vẫn trung thành với lối viết thoải mái tự do, không gò ép nhưng chân thành, bày tỏ cảm tình và suy nghĩ của mình. Bên cạnh đó mình cũng muốn giới thiệu với mọi người về một khía cạnh mới hơn về cuộc sống học hành tại Pháp dưới góc nhìn của người trong cuộc.

Trước hết, du học, việc đầu tiên phải học là vượt lên chính mình, vượt qua những rào cản tâm lý. Không đơn giản là vì một tấm bằng ngoại quốc mà du học còn đem lại rất nhiều lợi ích cho chính bản thân như việc học được cách tự chăm sóc bản thân, tự quản lý thời gian của mình, có khả năng thích ứng tốt với cuộc sống sau này ở bất kỳ nơi đâu với hành trang kiến thức vững vàng. Đó mới là giá trị thật sự khi ta chấp nhận bỏ công sức, tuổi trẻ, hy sinh cả tình cảm cá nhân để rời xa quê hương, gia đình, bạn bè và người yêu đến một chân trời mới.

Thật vậy, cách đây không lâu, papa mình bị tai biến, gia đình giấu mình đến khi thi cuối kỳ xong, mới cho mình biết. Ngày nào còn bé quấn quýt chơi đùa với papa, cái nghề “đi xây tổ ấm” mình đang theo cũng do papa truyền cảm hứng cho, vậy mà khi papa bệnh, mình không thể về chăm sóc papa.

Papa mình năm nay đã ở tuổi thất thập, mình rất sợ, sợ một ngày nào đó, cái ước muốn được cùng papa đi du lịch Pháp sẽ không kịp thực hiện. Viết đến đây, mình không thể cầm lòng được nữa, để những giọt nước mắt, ít thôi, ứa ra nhẹ nhàng trên khóe mắt. Mà vì sao chỉ một ít thôi, vì đó là nước mắt của một đứa con trai nghe lời dạy của papa nó, phải luôn mạnh mẽ, cứng rắn, biết chấp nhận hy sinh vì tương lai tốt đẹp. Papa đặt hết kỳ vọng vào người con trai cả này, anh hai tốt thì sẽ dẫn cả đàn em nên người. Mình nhớ mãi không bao giờ quên…

Con muốn một ngày nào đó không xa sẽ được cùng papa đi thăm những cánh đồng vàng rực nở đầy hoa nơi con mỗi ngày đi làm đều ngang quac
Con muốn một ngày nào đó không xa sẽ được cùng papa đi thăm những cánh đồng vàng rực nở đầy hoa nơi con mỗi ngày đi làm đều ngang qua. 

Vậy nước Pháp có gì hay để mình chấp nhận nhiều thứ như thế này?!

Đầu tiên, ta không thể phủ nhận sự quan tâm và hỗ trợ hết mình của chính phủ Pháp. Vì thế nên cả một năm học chỉ tốn 250 đến 700 euros tùy trường (chỉ khoảng 6 triệu đến 18 triệu VND). Thậm chí nếu bạn học giỏi, bạn có thể xin miễn giảm học phí nếu điều kiện kinh tế gia đình khó khăn.

Còn tiền nhà thì tùy vùng, nhưng sau khi được trợ cấp xã hội CAF hoàn lại gần một nữa, tính thêm tiền ăn uống thì tổng cộng chi phí sinh hoạt một tháng chỉ khoảng vào tầm 500 euros (13 triệu VND). Hơn nữa, đi đến đâu, sinh viên cũng đều được hỗ trợ, ví dụ như giảm giá vé tàu lửa, xe bus và các dịch vụ công ích khác. Một lần nữa, ta lại thấy được chính sách thiết thực dành cho thế hệ trẻ cũng như tính nhân đạo, công bằng không phân biệt đối với sinh viên quốc tế. Nếu không có sự trợ giúp này thì có lẽ mình đã vác ba lô về Việt Nam, bỏ giấc mơ Pháp từ rất lâu rồi.

Chương trình đào tạo bậc đại học ở Pháp tương đối nặng vì khối lượng kiến thức 4 năm cử nhân như ở Việt Nam được tích hợp lại chỉ trong 3 năm, học cả sáng lẫn chiều cả tuần. Và cũng vì thế, bạn chỉ cần 5 năm để hoàn tất học vị thạc sĩ.

Hơn nữa, giáo dục Pháp giúp sinh viên tiếp cận thực tế tốt từ những kỳ thực tập làm công nhân, để hiểu được câu lao động là vinh quang cho đến các kỳ thực tập chuyên ngành giúp cọ sát nhiều hơn với môi trường làm việc nhiều áp lực sau này. Trường cũng tạo điều kiện cho sinh viên tìm được việc làm thông qua các sự kiện hướng nghiệp hợp tác giữa trường và các công ty trong ngành học do trường đào tạo.

Xét về môi trường học tập, bạn bè quốc tế từ bốn phương trời rất thân thiện, vui tính nên bạn sẽ không cảm thấy căng thẳng chút nào. Ngoài ra, đôi với các thầy cô, mình rất phục họ. Tuy rất bận với công tác vừa dạy, vừa nghiên cứu khoa học nhưng mỗi khi sinh viên cần tham vấn ý kiến về một đề tài mới, họ luôn dành chút thời gian quý báu, lên lịch hẹn để lắng nghe ý tưởng.

Chẳng hạn như đề tài “Móng nhà từ vỏ xe tải cũ trên nền đất yếu” do mình đề xuất, sau khi được thầy trưởng khoa xây dựng trường mình hướng dẫn hoàn thiện, mình đã mạnh dạn áp dụng vào xây nhà của dì bảy mình tại quê nhà Sa Đéc, Đồng Tháp.

Sau đó, các thợ trong vùng thấy hay cũng chỉ nhau áp dụng loại móng mới vừa rẻ tiền mà cũng rất thân thiện với môi trường này. Đối với mình, không những đó là công trình đầu tay của mình, mà còn là một niềm hạnh phúc, một chút đóng góp nho nhỏ cho quê hương.

Móng nhà làm từ vỏ xe cũ tại Sa Đéc, Đồng Tháp, Việt Nam.
Móng nhà làm từ vỏ xe cũ tại Sa Đéc, Đồng Tháp, Việt Nam. 

Tóm lại, học tại Pháp, bạn có kiến thức vững chắc, luôn được đánh giá cao, tiếp nhận sáng kiến và tận tình hướng dẫn để trở thành những con người đầy sáng tạo, tự tin và quyết đoán, dám nghĩ dám làm. Đó là những gì mình rất thích khi học ở đây.

Chắc bạn cũng vậy? Tại sao không thử lên kế hoạch cho tương lai ngay từ bây giờ với việc làm quen với tiếng Pháp? Mình cũng chỉ là một con người bé nhỏ bình thường, không có tài mà mình có thể làm được thì tại sao bạn không thể chứ? Rendez-vous en France ! Hẹn gặp lại các bạn ở Pháp.

Nguyễn Thái Hòa

read more

Thủ tục cấp mới hoặc đổi hộ chiếu

Việc đổi Hộ Chiếu (HC) không nhất thiết phải trở về Việt Nam mà có thể thực hiện tại ĐSQ Việt Nam tại Pháp.

Địa chỉ : Ambassade de la République Socialiste du Vietnam en France

62, rue Boileau, 75016 Paris

Hồ sơ đổi/cấp HC bao gồm :

-     Đơn xin cấp/đổi HC: đơn đề nghị cấp, đổi HC có thể lấy tại ĐSQ và điền ngay tại ĐSQ hoặc liên hệ Ban chấp hành UEVF tại Paris và các Chi hội của UEVF

-     Hộ chiếu cũ + photocopy những trang có thông tin (7 trang đầu + các trang có visa)

-     2 ảnh thẻ cỡ 4×6cm nền sáng

-     Titre de Séjour hoặc Récépissé của Titre de sejour + bản photocopy. Các giấy tờ này phải còn hạn (bằng chứng của việc các bạn được phép cư trú hợp pháp tại Pháp). ĐSQ sẽ gửi trả trở lại Titre cùng Hộ Chiếu mới được cấp.

-     Lệ phí làm hộ chiếu mới: 50€

Các thông tin khác

-     ĐSQ nhận hộ hồ sơ cấp đổi hộ chiếu từ 9h00-12h00 trong ngày.

-     Thời gian xét cấp đổi hộ chiếu: khoảng 1-2 tuần tính từ ngày nộp hồ sơ.

-     Bạn đến ĐSQ để trình diện và có thể đề nghị phía ĐSQ gửi hộ chiếu mới (cả hộ chiếu cũ) về cho bạn qua đường thư bảo đảm, tất nhiên bạn phải thanh toán phí cho ĐSQ (khoảng10€). Hoặc không, bạn có thể chuẩn bị trước bì thư có dán sẵn tem bảo đảm của các dịch vụ chuyển phát nhanh như Chronopost, USP…

-     Nếu bạn đã đăng ký vào “Bản Tự Khai” ở Pháp mỗi năm và là Hội viên của Chi hội thuộc UEVF thì bạn có thể yêu cầu Chủ tịch Chi hội đó cấp giấy “Ủy Quyền” cho bạn của bạn cũng là Hội viên đi làm hộ (nếu họ có dịp lên Paris và phải trình giấy tờ tùy thân) hoặc bạn có thể gửi hồ sơ qua đường Bưu điện (những trường hợp đến khi cần đổi hộ chiếu mới đăng ký “Bản Tự Khai” sẽ không được chấp nhận).

-     Chú ý : thủ tục khi bị mất hộ chiếu : Bạn phải báo ngay với cảnh sát nơi gần nhất để lấy tờ khai của Police vì tờ khai đó rất quan trọng, sau đó đến ĐSQ Việt Nam để khai xin làm hộ chiếu mới. ĐSQ sẽ fax những tờ khai của bạn về Việt Nam để xác minh tính đúng đắn. Sau khi các thông tin được xác minh là đúng, ĐSQ Việt Nam sẽ cấp cho bạn Passport mới. Một điều quan trọng nữa là bạn nên giữ lại được những bản Photocopie của hộ chiếu và titre de séjour cũ.

Trích cẩm nang Du học Pháp của Hội sinh viên Việt Nam tại Pháp (  UEVF.ORG  )

read more